Trần Trung Đình thân là hành quân đại tổng quản Bắc Nguyên đạo, thực lực của hắn không kém, có tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, thực lực không kém gì Tô Tín nhưng địa vị thì kém hơn rất nhiều, dù sao Tô Tín chính là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Tin tức Lục Phiến Môn tức giận ra tay cũng bị quân đội biết, chính bởi vì như thế, Trần Trung Đình lại càng không có khả năng đứng ra nói chuyện vì Từ gia.
Thời điểm này đứng ra giúp Từ gia là đắc tội Lục Phiến Môn, hơn nữa hắn phải đối mặt với Tô Tín nổi danh không dễ chọc trong Lục Phiến Môn.
Cho nên cho dù hắn bình thường có giao tình với Từ gia nhưng giao tình như thế đặt ở hiện tại lại không xem vào đâu.
Người Từ gia mời hắn ra mặt, Trần Trung Đình chỉ có thể qua loa và bảo bọn họ rời đi.
Hơn nữa đối với Từ gia mà nói, không chỉ có một tin tức xấu như vậy.
Từ Minh Sơn trở lại, hắn cũng không gặp được gia chủ Độc Cô thị Độc Cô Diêm, hắn bị vài tên trưởng lão Độc Cô thị đuổi trở lại.
Đều là thế gia Bắc Nguyên đạo, Từ Nguyên Đức cũng không nghĩ tới Độc Cô thị lại không muốn giúp đỡ, chẳng lẽ bọn họ không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh hay sao?
Hơn nữa chuyện bết bát hơn còn ở phía sau, Từ gia đi mời những tông môn và
thế gia có giao hảo với mình nhưng không gặp được bao nhiêu.
So với những tông môn và thế gia kia, ngược lại có vài tên võ giả tán tu từng có quan hệ không tệ với Từ gia hoặc từng nhận được ân huệ tới nơi này giữ thể diện, việc này làm cho Từ Nguyên Đức âm thầm thở dài không thôi.
Những tông môn và thế gia kia, đừng nhìn ngày bình thường có quan hệ không tệ với ngươi, nhưng một khi đến thời khắc mấu chốt hiện tại, đối phương sẽ suy nghĩ tới lợi ích của bản thân.
Cho dù chỉ có một chút nguy hiểm, đối phương sẽ không muốn đi gánh chịu.
Lúc này một đệ tử Từ gia đã vội vàng hấp tấp chạy tới nói:
- Lão tổ, Tô Tín đã dẫn theo người Lục Phiến Môn tới vây quanh Từ gia chúng
ta!
Sắc mặt Từ Nguyên Đức trầm xuống, Tô Tín bày ra tư thái như vậy là muốn diệt Từ gia hay sao?
- Đi, đều theo ta ra ngoài.
Từ Nguyên Đức nói một tiếng, dẫn theo số ít võ giả tán tụ và tông môn võ lâm giúp Từ gia giữ thể diện đi ra ngoài, lúc này có gần hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh.
Ra khỏi cửa lớn, Từ Nguyên Đức lập tức thay đổi thành sắc mặt khác, hắn cười ha ha chắp tay nói với Tô Tín:
Không biết Tô đại nhân tới đây là vì việc gì? Từ gia chúng ta gần đây có giao hảo với triều đình, cũng không có làm ra chuyện phạm pháp loạn kỷ cương.
Ngươi không thể bắt bẻ được gì trước thái độ của Từ Nguyên Đức.
Từ Nguyên Đức là võ giả Dung Thần Cảnh, cho dù là Dung Thần Cảnh nhưng danh tiếng của hắn trên giang hồ không lớn bằng Tô Tín.
Huống chi Tô Tín đã trảmThiếu Lâm tự Huyền Quan, đủ để chứng minh Tô Tín hiện tại có thực lực không kém gì cường giả Dung Thần Cảnh.
Cho nên đối với Từ Nguyên Đức cũng tốt hay với những người khác cũng thế, bọn họ xem ra, thực lực Tô Tín hiện tại có thể sánh vai với võ giả Dung Thần Cảnh.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
Từ gia chủ ngươi nói sai rồi, Từ gia các ngươi có phạm pháp loạn kỷ cương hay không, không phải các ngươi nói mới tính, mà là Lục Phiến Môn ta nói mới tính.
Từ Nguyên Đức cười mỉa hai tiếng, trong nội tâm lại có một tia cảm giác không
ổn.
Tô Tín nói chuyện cường thế như vậy, xem ra bắt buộc phải bắt người Tư Đồ
gia.
Từ gia chủ, ta cũng không thừa nước đục thả câu, nghe nói Từ gia các ngươi thu lưu người Tư Đồ gia, hiện tại giao bọn họ ra đây.
Lúc này người Tư Đồ gia nấp trong đám người Từ gia, bọn họ cũng nghe Tô Tín nói chuyện, trong mắt Tư Đồ Hiến xuất hiện một tia hận ý.
Tư Đồ gia của bọn họ đã thành danh nghĩa, Tô Tín thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?
Từ Nguyên Đức thở dài một hơi, nói:
Tô đại nhân, Tư Đồ gia thông đồng với nước khác, thật sự tội không thể tha thứ, hiện tại người Tư Đồ gia bị ngươi tru tuyệt cả nhà, hiện tại chỉ còn lại một ít tiểu hài tử mà thôi, bọn họ không biết hành vi của Tư Đồ gia, Tô đại nhân có thể thả bọn họ một con đường sống hay không?
Tô Tín gật đầu nói:
- Có thể ah.
Tất cả mọi người sững sờ, Tô Tín bày ra trận thế lớn như thế, kết quả lại dễ dàng buông tha người Tư Đồ gia như vậy?
Sau đó Tô Tín liền nói tiếp:
Giao người cho ta, ta dẫn bọn họ về thiên lao Lục Phiến Môn thẩm vấn, chỉ cần bọn họ thật sự trong sạch, Lục Phiến Môn ta tự nhiên sẽ không oan uổng người tốt.
Nội tâm mọi người lúc này mắng to Tô Tín không biết xấu hổ, không ngờ dám nói ra lời này.
Tiến vào thiên lao Lục Phiến Môn, có bao nhiêu người có thể ra ngoài? Những năm gần đây Lục Phiến Môn ngươi oan uổng người tốt còn ít sao?
Nếu những người Tư Đồ gia này đi vào thiên lao của Tô Tín, vậy bọn họ mới thật sự bị tru tuyệt cả nhà đấy.
Từ Nguyên Đức cười khổ một tiếng, nói:
Tô đại nhân, chỉ cần ngươi có thể buông tha người Tư Đồ gia, điều kiện gì mặc ngươi nói.
Nếu quả thật có thể phá giải rủi ro lần này, đây là kết quả tốt nhất.
Nội tâm các võ giả Di Ninh phủ khác gật đầu, quả nhiên Từ gia nổi danh phúc hậu, đến thời điểm này vẫn bảo tồn người Tư Đồ gia.