Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Độ nói xong sự sắp xếp của bản thân, những người khác cũng chắp tay rời đi, chuẩn bị chờ đợi tin tức tập hợp của Anh Hùng Hội.

Lúc này Tô Tín cũng muốn đi, nhưng Trần Độ bỗng nói.

- Khoan đã Tô đại nhân, Nhậm Hội chủ còn có lời muốn nói với ngươi.

Tô Tín khẽ cười, lại xoay người ngồi xuống.

- Không biết Nhậm Hội chủ có gì dạy bảo?

Nhậm Bình Sinh không nói gì, hắn chỉ nhìn Tô Tín, ánh mắt lộ ra một chút không rõ.

Tô Tín có tiếng tăm rất lớn trên giang hồ, dù Nhậm Bình Sinh chính là võ giả cảnh giới Dương Thần, hắn cũng từng nghe về tiếng tăm của Tô Tín.

Mục đích của Anh Hùng Hội chính là đánh kẻ mạnh giúp kẻ yếu, hành hiệp trượng nghĩa, chính là đứng đầu chính đạo.

Mà Tô Tín lại đến những nơi chốn vì mặt lợi ích, vì lợi ích của mình mà không tiếc giết chóc vô tội, làm người lòng dạ độc ác, không từ mọi thủ đoạn.

Tuy hắn chưa được tính là kẻ hung ác của ma đạo, nhưng hắn nhấc lên những trận giết chóc còn hơn so với những kẻ ác của ma đạo đó.

Theo lý mà nói, cách làm việc của Tô Tín trái ngược với Anh Hùng Hội, đáng lẽ Nhậm Bình Sinh cực kỳ chán ghét Tô Tín mới đúng, nhưng kỳ lạ là hắn lại vẫn có thể duy trì tâm tình bình thường với Tô Tín, giống như là đối mặt với người xa lạ.

Nhậm Bình Sinh nhìn Tô Tín, lạnh nhạt nói.

- Ta không biết rốt cuộc ngươi tới Anh Hùng Hội của ta là vì cái gì, thế nhưng cho tới bây giờ Tô Tín ngươi vẫn luôn mang tính cách không có lợi không dậy sớm, ta không biết ngươi muốn đạt được thứ gì từ trên người Anh Hùng Hội ta, nhưng Anh Hùng Hội của ta khác với tông môn như Bích Huyết Thanh Sơn Đường.

- Nếu ngươi xuống tay với bọn họ thì bọn họ sẽ vì lợi ích mà tạm thời thỏa hiệp, nhưng nếu ngươi ra tay với Anh Hùng Hội ta, dù ngươi là Tứ Đại Thần Bộ của triều đình, dù ngươi có thế lực mạnh cỡ nào trong tay, Anh Hùng Hội cũng sẽ không lùi bước!

Vẻ mặt của Tô Tín không đổi, hắn chỉ lạnh nhạt nói.

- Nhậm Hội chủ quá lo lắng rồi, từ trước đến nay tính nết của Tô Tín ta là người không phạm ta,ta không phạm người, chắc ngươi có thể cảm giác được, ta không có ý xấu với Anh Hùng Hội.

- Hơn nữa bản thân ta cũng vô cùng bội phục Nhậm Hội chủ, có rất nhiều hào kiệt trong thiên hạ bây giờ nhưng người có thể gọi là đại hiệp chân chính trên thế gian thì cũng chỉ có mỗi Nhậm Hội chủ mà thôi.

Nhậm Bình Sinh nhìn Tô Tín thật sâu, lúc này mới nói.

- Chỉ mong là vậy, nếu như lần này Anh Hùng Hội ta có thể đoạt lại thi thể Tổ sư thuận lợi, thì tính như ta đã nợ Tô đại nhân một ân huệ.

Tô Tín cười nói.

- Thế lực có ảnh hưởng lớn như Anh Hùng Hội đưa ra đề nghị thì lập tức có nhiều võ giả và thế lực võ lâm như vậy tới giúp đỡ, cái Thần Đạo Minh ngay cả chút vốn liếng cũng không có mà lại dám đến khiêu khích Anh Hùng Hội, cũng xứng đáng bị tiêu diệt.

- Vậy thì xin mượn lời tốt lành của Tô đại nhân.

Nhậm Bình Sinh lạnh nhạt nói.

Sau khi nói xong thì Tô Tín từ biệt rời đi, Trần Độ nhìn Tô Tín ra khỏi Anh Hùng Lâu, hắn thở phào một hơi rồi nói.

- Hội chủ, rốt cuộc Tô Tín này muốn làm gì?

Nhậm Bình Sinh lắc đầu nói.

- Nói thật, ta cũng nhìn không thấu Tô Tín này, nhưng vừa rồi hắn cũng không lộ ra ý định giết người nếu không lúc nãy ta đã định nhốt hắn ở đây.

- Nói chung là cẩn thận một chút, đến lúc thật sự ra tay thì ta sẽ theo dõi hắn chặt chẽ.

Trần Độ gật đầu, bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.

Danh tiếng của Anh Hùng Hội đủ lớn, thế nhưng tiếc là danh tiếng của Anh Hùng Hội chỉ có thể phòng ngừa một vài tông môn chính đạo ngấp nghé, còn tông môn ma đạo sẽ không kiêng nể gì, mà danh tiếng như Tô Tín vốn đã không thể nào tốt trên giang hồ, hắn cũng là sẽ không kiêng nể gì.

Sau khi đi ra khỏi Anh Hùng Lâu, Tô Tín không dừng lại mà lập tức trở về Lương Châu Đạo.

May mà Kiến Xương Đạo cũng là một Đạo ở gần phía Tây, cách Lương Châu Đạo không xa, với tốc độ bây giờ của Tô Tín, hắn chỉ dùng thời gian chưa tới 3 ngày là đã chạy tới.

Lấy lệnh bài của Địa Phủ ra, trên mặt lệnh bài biểu hiện rằng Bạch Vô Thường Bạch Duy Duyên và Hắc Vô Thường Lệ Kinh còn đang chấp hành nhiệm vụ của họ ở những nơi kia, còn Phạt Ác Phán Quan Vương Ngọc có vẻ rất là nhàn rỗi, đi dạo lung tung xung quanh.

Tô Tín truyền tin cho Vương Ngọc, không đến nửa ngày thì Vương Ngọc đã tìm tới nơi.

- Nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành rồi ư? Tốc độ thực sự rất nhanh.

Vương Ngọc có chút kinh ngạc nói.

Tô Tín nói.

- Có người chủ động giao đồ ta muốn cho ta, nhưng mà tình hình bên ngươi là sao, giải quyết xong trong mấy ngày thôi ư?

Vương Ngọc cười nói.

- Tông môn thế gia ở Lương Châu Đạo này thay đổi quá nhanh, mục tiêu của ta là một tông môn nhỏ, kết quả nó bị người ta tiêu diệt, vật kia cũng lưu lạc đến tay một võ giả cảnh giới Hóa Thần nhặt được, ta muốn mua nhưng hắn không muốn bán, vậy ta trực tiếp giết hắn để cướp lấy thôi.

Tô Tín lắc đầu, chỉ giải quyết một võ giả tán tu, đây cũng là chuyện rất dễ dàng.

Vương Ngọc hỏi.

- Đúng rồi, ngươi gọi ta tới đây là có chuyện gì? Bên Bạch Vô Thường và Hắc Vô Thường còn chưa hoàn thành, chúng ta đi giúp bọn họ không?

- Ta có chút việc riêng, không biết ngươi có hứng thú hay không.

Nói xong, Tô Tín kể chuyện giữa Thần Đạo Minh và Anh Hùng Hội cho Vương Ngọc, đương nhiên hắn cũng dấu đi nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố cho hắn.

Sau khi nghe xong thì Vương Ngọc nhướng mày.

- Mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng ư? Chậc chậc, thứ tốt đúng là thứ tốt, nhưng mà có hơi khó làm đó.

- Nói khó nghe một chút, sức mạnh của Anh Hùng Hội chẳng ra gì, ân huệ của Mạc Thanh Hồi để lại đã đủ cho họ ăn mấy trăm năm.

- Minh chủ của Thần Đạo Minh cũng coi như một nhân vật, nhưng mà đáng tiếc mục tiêu hắn chọn lần này lại là Anh Hùng Hội.

- Đừng thấy hắn cũng lôi kéo rất nhiều thế lực võ giả của Lương Châu Đạo mà lầm, cùng lắm chỉ là mấy võ giả cảnh giới Dung Thần có xuất thân sức mạnh tầm thường, có thể so sánh với võ giả cảnh giới Dung Thần xuất thân từ bảy Bang trong thiên hạ ư?

- Trầm Vạn Tam được xưng là có kỹ thuật sử dụng giáo đứng thứ ba thiên hạ của Niên Bang chính là nhân vật được Thần Uy Đại Tướng Quân Lâm Tông Việt tán thưởng.

- Còn có “Đông Hoa Thần Tướng” Viên Vô Lượng của Thất Hùng Hội nữa, lánh ích hề kính (chỉ loại tiểu nhân đường chính không đi, chỉ đi đường tắt để đến được đích), dùng Lôi pháp tôi luyện thân thể, sức chống đỡ của thân thể không thua võ giả tu luyện công pháp rèn luyện thân thể, sức mạnh của bản thân lại càng kinh người, đã là người bước được nửa vào cảnh giới Dương Thần.

- Còn Tưởng Thiên Phóng của Bích Huyết Thanh Sơn Đường, tuy hắn có vẻ bình thường một chút, nhưng đây cũng chỉ là khi so sánh với đám người kiệt xuất như Trần Vạn Tam, khi đối đầu với những võ giả bình thường của Lương Châu Đạo, người này vẫn chiếm được ưu thế.

- Quan trọng nhất chính là bản thân Anh Hùng Hội, vị Hội phó “Liễu Nguyệt Kim Đao” Trần Độ chính là người kiệt xuất lúc này, một thời trước kia của hắn đã đè những võ giả của thế lực đứng đầu, trở thành nhân vật dũng mãnh trên giang hồ một thời.

- Sau khi hắn gia nhập Anh Hùng Hội thì thay đổi tính tình, trở nên chín chắn rất nhiều, cách xử sự hay làm người đều cẩn thận, khéo léo, sức mạnh của hắn cũng giống như tính cách của hắn, trở nên càng thêm trầm lắng.

- Còn có vị Hội chủ Nhậm Bình Sinh của Anh Hùng Hội, người này lại nổi danh là thích xen vào chuyện của người khác, việc của ma đạo không liên quan tới mình hắn cũng xen vào, việc của chính đạo không liên quan tới mình thì hắn cũng xen vào, ngay cả chuyện của hai tông đạo Phật không liên quan tới hắn thì hắn cũng dám xen vào.

- Có thể nói nếu hắn không có chút sức mạnh kia, thì dù hắn là Hội chủ của Anh Hùng, chỉ dựa vào cách xử sự này của hắn thì đã sớm bị người ta đánh chết rồi.

- Cho nên ta nói lần này Thần Đạo Minh dữ nhiều lành ít, dù Tả Vô Cương này có cảnh giới Dương Thần, nhưng lại không có quan hệ với những tông môn đứng đầu trên giang hồ, không biết vốn liếng và sức mạnh của bọn họ.

- Lần này dù có thêm hai người là ta và ngươi thì Thần Đạo Minh vẫn dữ nhiều lành ít, tỷ lệ thắng không tới ba phần.

Vương Ngọc nói xong suy nghĩ phân tích của mình, trên mặt Tô Tín lộ vẻ kinh ngạc.

Lúc trước khi vừa vào Lương Châu Đạo, Vương Ngọc đã từng nói, năng lực tình báo tiêu cục Thiên Hạ của hắn cũng rất đáng sợ, nhưng mà lúc đó Tô Tín cũng không coi đó là nghiêm túc.

Dù sao bây giờ hắn đang quản lý Lục Phiến Môn, ngay cả trong tập sự mật thám cũng có không ít người đáng tin của Tô Tín, nói về mặt tình báo, còn có ai dám so sánh với Lục Phiến Môn trên giang hồ?

Nhưng bây giờ vừa thấy năng lực tình báo của Vương Ngọc cũng không kém, hắn ta hiểu rõ những võ giả của các thế lực lớn này, hơn nữa còn phân tích rõ ràng mạch lạc.

Tô Tín lắc đầu nói.

- Đương nhiên ta sẽ không theo Thần Đạo Minh liều chết đối phó với Anh Hùng Hội, bây giờ ta đã lẫn vào Anh Hùng Hội, trợ giúp Anh Hùng Hội đối phó Thần Đạo Minh.

Vương Ngọc kinh ngạc nói.

- Nhưng ngươi giúp Anh Hùng Hội như vậy thì có ý nghĩa gì? Ta có nghe nói qua về mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng, sau khi Hóa Thần dựa vào việc thực chất hóa thì ngưng tụ được Chân Võ Pháp Tướng, nói một cách đơn giản thì Chân Võ Pháp Tướng này là một loại vật chất được thực chất hóa nhờ vào việc tự luyện hóa của Hóa Thần, có chút tương tự với Phật Tông Xá Lợi Tử.

- Nhưng mà Xá Lợi Tử thì nhất định phải do võ giả tự động tọa hóa hoặc là đốt sạch thân thể thì mới có được, mà mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng này lại vẫn tồn tại trong Nguyên Thần, nhưng Nguyên Thần ở đâu?

Vương Ngọc chỉ đầu mình nói.

- Nguyên thần chính là ở trong Thần Cung của chóp não võ giả, cho dù ngươi thật sự giúp Anh Hùng Hội huỷ diệt Thần Đạo Minh, ngươi cho rằng bọn họ sẽ cho ngươi phá vỡ đầu Tổ sư bọn họ để lấy mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng ra ư?

Vương Ngọc cảm thấy lần này Tô Tín đã lãng phí sức lực rồi, Anh Hùng Hội không dễ chọc, ngược lại Tô Tín muốn lấy hạt dẻ trong lò lửa thì được nhưng nguy hiểm quá lớn.

Tô Tín lắc đầu nói.

- Ta giống loại người làm chuyện không công ư? Chuyện giết tới giết lui giữa Thần Đạo Minh và Anh Hùng Hội không liên quan với ta, ta chỉ muốn mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng.

Vương Ngọc cau mày một cái, nếu như Thần Đạo Minh mạnh hơn Anh Hùng Hội thì dễ nói, bọn họ có thể giúp Thần Đạo Minh đánh bại Anh Hùng Hội, đến lúc đó mọi người chia đều mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng.

Đương nhiên, phần lớn có thể là Tô Tín và Vương Ngọc bắt tay gài bẫy Tả Vô Cương một phen, trực tiếp chiếm hết mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng về mình.

Nhưng vấn đề là bây giờ Anh Hùng Hội chiếm được ưu thế, hơn nữa còn chiếm ưu thế rất lớn, dù Tô Tín và Vương Ngọc có kiêu ngạo cỡ nào cũng không thể nắm chắc là có thể chiếm lời từ tay Anh Hùng Hội.

Tô Tín lạnh nhạt nói.

- Nếu ta không nắm chắc thì sẽ không cố ý tìm tới ngươi, ta đã trà trộn vào Thần Đạo Minh và Anh Hùng Hội, cho nên ta phát hiện ra một chuyện vô cùng thú vị.

- Đó chính là Thần Đạo Minh là vì mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng trong cơ thể Mạc Thanh Hồi mà đến, nhưng người của Anh Hùng Hội lại không biết việc này.

- Bây giờ Anh Hùng Hội và bảy bang trong thiên hạ, còn có những võ giả trên giang hồ cũng đều cho rằng nguyên nhân Thần Đạo Minh muốn thi thể của Mạc Thanh Hồi cũng giống như Cản Thi Phái, vì để tạo ra vật tà đạo giống như là luyện thi thể.

Nghe lời Tô Tín nói, Vương Ngọc lập tức nghĩ đến cái gì đó, trên mặt hắn lộ vẻ sợ hãi, nói.

- Chẳng lẽ ngươi muốn...

Nói được một nửa, Vương Ngọc dừng một chút rồi lại nói.

- Nhưng mà những người đó là một trong bảy bang thiên hạ, có quan hệ tay chân với Anh Hùng Hội, hơn nữa những võ giả tán tu kia đều nhận ân huệ của Anh Hùng Hội, ngươi khẳng định bọn họ sẽ làm như vậy ư?

Tô Tín lắc đầu nói.

- Không chắc chắn, nhưng ít nhất ta nắm chắc chín phần!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK