Thật ra thì mới vừa nãy là hắn vô tình. Con người hắn xưa nay vốn có chút nhanh mồm nhanh miệng cùng lỗ mãng, mới vừa rồi hắn chẳng qua giận Tô Tín muốn cùng Cơ Phóng Ca giao thủ mà không muốn giao thủ với hắn, cho nên hắn mới theo bản năng nói ra những lời kia. Hắn thật sự không có cố ý làm nhục Ôn Dục.
Có điều lời nói đã ra khỏi miệng, hắn cũng không thể rút trở về, huống chi nhìn bộ dạng của Ôn Dục lúc này cũng không có khả năng nghe hắn giải thích. Cho nên hắn chỉ có thể rút đao ứng chiến.
Dù sao những năm gần đây hắn vì cái miệng mà thua thiệt cũng không chỉ một hai lần, cũng đã thành thói quen.
Hơn nữa Bộ Thiên Long thật sự rất kinh ngạc thực lực của Ôn Dục.
Ấn tượng của hắn đối với thái giám không hề có bộ dạng như vậy, thường ngày âm dương quái khí, xuất thủ cũng rất âm tà tàn nhẫn.
Nhưng Ôn Dục xuất thủ lại là đại khí bàng bạc. Thân thái giám tu luyện cả người thuần dương cương khí mạnh mẽ như vậy thì hắn chưa nghe bao giờ.
Thật ra thì cái này cũng không trách Bộ Thiên Long kiến thức nông cạn, Ôn Dục là võ giả Dung Thần cảnh nhưng hắn cũng giống tổng quản Thục Vương phủ. Chẳng qua Cơ Ngôn Tú là tâm phúc nên danh hiệu trên giang hồ của hắn cơ hồ là số không. Vậy nên Bộ Thiên Long chưa từng nghe qua danh hiệu của hắn cũng rất bình thường.
Ai mà biết được thái giám bên cạnh một tên hoàng tử lại là loại cao thủ như này? Nếu như Bộ Thiên Long biết thì cho dù là bởi vì tôn trọng cường giả thì hắn cũng tuyệt đối không nói ra hai chữ thái giám.
Bên kia Bộ Thiên Long đã cùng Ôn Dục giao thủ, lúc này Cơ Phóng Ca nhìn Tô Tín cười, nụ cười này lộ ra mùi máu tanh nồng nặc.
Tướng mạo Cơ Phóng Ca tuấn mỹ đến yêu dị, vị nhị trại chủ Thái Hành sơn này cũng rất không bình thường. Ngày xưa, thời điểm Thái Hành sơn trại tung hoành ngang dọc Hà Nam đạo, hắn liền đi theo Kha Yển Nguyệt, nơi nào lưỡi đao đi qua đều không có người có thể địch lại.
“Tô đại nhân, Thái Hành sơn trại ta làm việc rất lỗ mãng, thích nói chuyện bằng đao trong tay. Ta có thể nhìn ra ngươi có chuyện muốn nói với ta. Có điều, chúng ta tranh tài một trận trước đã. Ta cũng muốn xem Nhị Thập Tam kiếm vang danh thiên hạ của Tô đại nhân.”
“Được. Ta cũng đang muốn lãnh giáo một chút đao thuật của đao khách Thái Hành sơn trại rốt cuộc mạnh nhường nào.”
Tô Tín chậm ra rút huyết kiếm bên hông, lấy kiếm đối với đao. Tô Tín cũng không phải muốn sinh tử đấu với Cơ Phong Ca, hắn quả thật muốn lãnh giáo đao pháp của Cơ Phóng Ca.
Giang hồ này võ giả dùng đao không ít, nhưng nếu như tính hết tất cả các cấp bật võ giả dùng đao thì so với các võ giả dùng kiếm thì võ giả dùng kiếm nhiều hơn.
Mà võ giả cấp bậc cao dùng đao càng ít. Bằng không thì hiện tại trên giang hồ vì sao chỉ có năm kiếm phái nhưng không có năm đao phái?
Thậm chí hiện ở trên giang hồ có còn một loại tư tưởng, thấy võ giả cầm kiếm nghĩ đến hiệp sĩ chính nghĩa, đệ tử đại phái.
Mà thấy những võ giả cầm đao thì phản ứng đầu tiên chính là những người này là giang hồ dân gian, nhìn một cái là biết không có xuất thân chính thống. Bởi vì đại đệ tử pháo trừ có đặc thù truyền thừa, nếu không sẽ không để cho môn hạ đệ tử dùng đao.
Tô Tín xem nguyên nhân chuyện này chính là đao pháp.
Đều là sát phạt chi binh nhưng kiếm giả biến hóa có thể công có thể thủ, kiếm đạo một đường phân hóa vạn thiên, thậm chí diễn hóa ra năm kiếm phái khác nhau.
Mà đao pháp cực đoan, theo đuổi cái gọi là sức chiến đấu cực hạn cùng lực sát thương, bá đạo khốc liệt. Võ giả nếu có thiên phú bình thường một chút liền không phát huy được hết khả năng của đao pháp này.
Cho nên trên giang hồ bây giờ võ giả dùng đao rất ít, hơn nữa có thể đem đao pháp phát huy đến đại thành thì càng ít hơn.
Đao khách Thái Hành sơn trại là chỗ hội tụ đao khách trên giang hồ. Cơ Phóng Ca có thể trở thành trại chủ đao khách Thái Hành sơn trại, chỉ đứng sau Kha Yển Nguyệt thì thực lực không thể tưởng tượng được.
Cơ Phóng Ca đối diện, đao đã ra khỏi vỏ, đao trong tay hắn là một chuôi linh đao hiện lên màu đồng xanh trạch nhạn, thân đao nhỏ dài hẹp. Một đao kia chém ra mờ ảo vô ảnh. Tô Tín trong giây lát trợn to hai mắt, rốt hắn cuộc biết tại sao Cơ Phóng Ca được gọi là là Yêu Đao, bởi vì đao pháp của hắn thật rất 'Yêu'!
Đó là một loại cảm giác không cách nào miêu tả, một đao này không có khốc liệt bá đạo đao ý, lại có cảm giác yêu dị không thể đoán, xé không gian cùng thời gian, một đao này trong nháy mắt liền tới đến Tô Tín trước mắt!
"Keng!"
Một tiếng kim loại va chạm nhau ầm ầm vang lên, vô biên huyết sát khí hiện lên, Phi Huyết Kiếm trực tiếp đem một đao kia văng ra, thân hình Cơ Phóng Ca lui nhanh về phía sau.
Tô Tín trực tiếp vung tay lên, trong nháy mắt vạn đạo kiếm khí chạy thẳng tới Cơ Phóng Ca.
Bị bao vây bởi vô hình kiếm khí, lấy thực lực của Cơ Phóng Ca không có cách nào làm ra bộ dạng ung dung thoải mái được.
Nhưng thân pháp hắn lúc này lại như là đao pháp của hắn vậy, lại đang không ngừng vặn vẹo ở trong không gian, thoát ly khỏi kiếm khí giảo sát, cách nhau mấy chục trượng liền hướng Tô Tín chém tới một đao.
Có điều, làm người ta kỳ quái là một đao này cũng không có đao mang kỳ dị, như là một đao này chém ra vô ích vậy.
Nhưng theo một đao kia rơi xuống, trước mắt Tô Tín xuất hiện một mảnh ảo cảnh, một đao này chém không phải người Tô Tín, mà là lòng hắn!