Sáng sớm hôm sau, một đám đệ tử Tô gia vừa tu luyện vừa đón ánh mặt trời.
Đây là khóa sớm của Tô gia, cũng là thói quen của Tô gia bắt đầu từ khi lánh đời, mỗi ngày mười hai canh giờ, lúc tu luyện nhất định phải vượt qua sáu canh giờ.
Đặc biệt là thời gian vào lúc sáng sớm, cũng là thời điểm lực lượng thiên địa nồng nặc nhất, càng không thể bỏ qua thời gian này.
Người Tô gia cũng biết sau khi bọn họ lánh đời trên cơ bản sẽ buông tha phương thức chiến đấu để tấn chức tu vi, cho nên bọn họ sẽ lựa chọn con đường chất phác nhất, đó chính là khổ tu, chỉ lo khổ tu.
Nếu đổi lại những người khác khổ tu buồn tẻ như vậy có khả năng cả đời không tu luyện ra kết quả gì, nhưng loại phương thức khổ tu này phối hợp với thiên phú Tô gia lại giúp Tô gia có không ít cường giả.
Thời điểm mọi người Tô gia dốc lòng khổ tu, đột nhiên có khí tức bàng bạc truyền tới.
Bàng bạc mà hạo nhiên, hào hoa cao quý không thể chạm tới, khí tức đến từ viễn cổ bộc phát trong chốc lát, bên tai mọi người lập tức nghe tiếng Phượng gáy.
Tất cả người Tô gia liên tục mở mắt, các thế lực võ lâm chung quanh Ngô Đồng Sơn đều cảm nhận được khí thế này, bọn họ vội vàng nhìn về phía Ngô Đồng Sơn.
Vào lúc này lại có tiếng Phượng gáy vang trong thiên địa, một hư ảnh Phượng Hoàng bay lên từ Ngô Đồng Sơn, đón ánh mặt trời và biến mất trong thiên địa.
Địa vực chung quanh Ngô Đồng Sơn yên lặng vài giây sau đó sôi trào ngay lập
tức!
Bọn họ không biết hư ảnh Phượng Hoàng đại biểu cho cái gì, nhưng nhất định là dị bảo không thể nghi ngờ!
Có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy, thứ này nhất định là dị bảo chấn động thế gian, thậm chí có khả năng là thần binh lợi khí trong truyền thuyết.
Phải biết rằng trong điển tịch thượng cổ có một ít truyền thuyết, có chút thần binh không phải di võ giả chế tạo ra, mà là thiên địa sinh ra, lúc xuất thế đã có uy năng kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
Xem động tĩnh và uy thế vừa rồi, quả thực chính là thần binh trong truyền thuyết.
Nghĩ đến đây, tất cả thế lực võ lâm chung quanh Ngô Đồng Sơn đều đưa mắt nhìn sang Ngô Đồng Sơn, ánh mắt ngấp nghé.
Nếu thật sự có thần binh xuất thế, đây là đại sự cải biến tương lai của tông môn.
Trong truyền thuyết lưu truyền từ thượng cổ đến nay, thần binh có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiện tại có một ít tông môn thật sự có thần binh.
Ví dụ như Mặc môn trong Tà đạo bát môn có Cự Tử Lệnh, đó chính là một kiện thần binh do các đời tiên hiền Mặc môn tìm kiếm một vạn tám ngàn loại kỳ kim dị thiết, trải qua hơn một ngàn năm mới chế tạo ra được.
Cự Tử Lệnh lớn như lòng bàn tay lại thiên biến vạn hóa, có uy năng vô tận, lúc này mới có thể giúp các đời đệ tử Mặc môn chuyên môn nghiên cứu cơ quan thuật số đồng thời còn có thể đứng vào hàng Tà đạo bát môn.
Phải biết rằng Mặc môn hiện tại có khôi lỗi chí cường lực địch Dương Thần Cảnh nhưng không có một ị võ giả Dương Thần Cảnh tọa trấn.
Nhưng khôi lỗi mạnh hơn nữa cũng chỉ là khôi lỗi mà thôi, đương nhiên võ giả
Dương Thần Cảnh cùng giai sẽ không đặt tử vật vào trong mắt.
Mặc môn có thể bảo trì truyền thừa mấy ngàn năm bất diệt cũng không phải dựa vào cơ quan khôi lỗi, mà là thần binh Cự Tử Lệnh do Mặc môn truyền xuống từ thượng cổ.
Một Mặc môn đều có thể dựa vào Cự Tử Lệnh đứng hàng ngũ Tà đạo bát môn mấy ngàn năm không suy, nếu bọn họ đạt được bảo vật trong Ngô Đồng Sơn, chẳng phải cũng có thể giống như Mặc môn, truyền thừa ngàn năm vạn năm?
Dưới sức hấp dẫn to lớn, những thế lực võ lâm chung quanh Ngô Đồng Sơn đều chen chúc đi tới Ngô Đồng Sơn.
Đối với những thế lực võ lâm này, Tô gia trước khi đáp ứng nhượng bộ không hề ra tay đối phó bọn họ, những thế lực võ lâm này cũng đã cám ơn trời đất, cho bọn họ thêm hai lá gan cũng không dám trêu chọc Tô gia.
Hiện tại đối mặt bảo vật, lợi ích động nhân tâm, bọn họ cũng không quan tâm chuyện khác.
Người Tô gia cũng không phải ngu ngốc, bảo vật này có thể xuất hiện ở Ngô Đồng Sơn của bọn họ, nói rõ chính là cơ duyên của Tô gia, làm sao có thể tùy ý giao cho người khác?
Cho nên Tô Minh Viễn lập tức an bài người đi dưới núi ngăn cản, bất cứ kẻ nào cũng không được bước vào Ngô Đồng Sơn nửa bước, người dám can đảm vi phạm đều trực tiếp chém giết!
Mặt khác đệ tử Tô gia toàn bộ xuất động đi khắp núi tìm kiếm tung tích ‘ chí bảo ’.
Thời điểm Tô gia đối mặt Độc Cô thị có phần không địch lại, nhưng có cường giả Dương Thần Cảnh tọa trấn, những tông môn võ lâm tầm thường không phải đối thủ của Tô gia, cho dù bọn họ liên hợp lại với nhau cũng như thế.
Cho nên thế lực võ lâm bị ngăn cản bên ngoài, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ngô
Đồng và tức giận.
Nhưng mọi người không có buông tha, người có tâm cơ trực tiếp ra roi thúc ngựa đi thông tri Bắc Nguyên Độc Cô thị, muốn Bắc Nguyên Độc Cô thị tham gia tranh đoạt chí bảo.
Đến lúc đó nhị hổ tương tranh tất có một tổn thương, nói không chừng bọn họ còn cơ hội đục nước béo cò đoạt được chí bảo.
Mặc dù nói xác suất này rất thấp, nhưng tối thiểu còn tốt hơn không thể tiến vào Ngô Đồng Sơn nửa bước, không có một chút cơ hội nào.
Nhưng bọn họ không biết rằng, thời điểm bọn họ truyền tin tức này tới Bắc Nguyên Độc Cô thị, Hoàng Bỉnh Thành đã an bài người truyền bá tin tức ra ngoài theo lệnh của Tô Tín.
Không chỉ tại Bắc Nguyên đạo, thậm chí ngay cả Hà Nam đạo gần Ngô Đồng Sơn cũng nghe được tin tức, trong nháy mắt võ giả hai nơi này sôi trào.
Trong quán rượu ở tiểu châu phủ gần Ngô Đồng Sơn Bắc Nguyên đạo đã đầy võ giả, tất cả mọi nghe nói tin tức có chí bảo xuất thế tại Ngô Đồng Sơn.