Hai trăm năm trước Đại Chu chỉ là Nam Man tiểu quốc, trên quốc hiệu cũng không dám thêm chữ “Đại”, thậm chí khi đó chủ nhân Đại Chu cũng không dám xưng đế, chỉ dám xưng vương.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín đi vào một góc tàng bảo khố, chỗ đó cũng có cánh cửa thanh đồng.
Thiết Chiến kết ấn trước cánh cửa thanh đồng, quán chú chân khí vào cánh cửa thanh đồng, cánh cửa dần dần mở ra.
Vào đi thôi, ba ngày sau đó cánh cửa tự động mở ra. Thiết Chiến nói.
Tô Tín gật gật đầu, hắn bước vào trong vũ mộ.
Vũ mộ cũng không phải một phần mộ chân chính, mà là một loại giống không gian Địa phủ.
Võ giả tán công bên trong, một thân tu vi tỏa ra giữa thiên địa, bởi vì cái gọi là một thân tu vi của ngươi đến từ thiên địa, chờ sau khi ngươi chết tự nhiên cũng phải trả lại cho thiên địa.
Tán công giữa vũ mộ chính bởi vì nơi này là một không gian độc lập, cho nên sau tán công tất cả lực lượng cũng ở trong không gian này, sẽ không tản ra.
Cả tòa vũ mộ không lớn, nó chỉ lớn vài dặm mà thôi, có thể nhìn thấy tận cùng.
Chính giữa vũ mộ có mấy trăm ngôi mộ mai táng cường giả Đại Tấn ngày xưa, đương nhiên còn có vài tòa mộ mới mai táng nhưng cường giả Đại Chu vẫn lạc lúc tranh giành thiên hạ.
Đối với phần mộ cường giả Đại Tấn, Lục Phiến Môn cũng không có phá hư, bọn họ cố ý giữ gìn.
Tuy Đại Tấn ngày xưa là địch nhân, những võ giả đã tọa hóa đều là tiền bối, xem như tôn kính với võ giả.
Thời gian chỉ có ba ngày, cho nên Tô Tín cũng không có trì hoãn, hắn trực tiếp ngồi xuống và nuốt Đại Hoàn đan bắt đầu tu luyện, thiên địa nguyên lực chung quanh chen chúc tiến trong cơ thể Tô Tín, thiếu chút nữa làm hắn không chịu nổi.
Ngay sau đó Tô Tín lại nuốt Bỉ Ngạn Hoa vào trong miệng, hắn cảm giác tinh thần lực của mình đang tăng lên, không ngừng biến ảo giống như nguyên thần xuất khiếu, cảm giác phiêu miểu sinh ra một cách tự nhiên.
Không chỉ có như thế, trong cảm giác của Tô Tín, cả vũ mộ giống như vật sống, bên tai có võ giả gào thét, cương khí bạo liệt, phật âm phật xướng, đủ loại âm thanh dây dưa với nhau, trước mắt xuất hiện từng bức họa.
Tô Tín biết rõ đây là cảm ngộ của võ giả tiền bối lưu lại, đây là vận luật võ đạo đặc thù, Tô Tín không cần đi học, hắn phải thể ngộ, phải loại trừ, tương đương với trực tiếp hấp thu kinh nghiệm của võ giả tiền bối, thập phần hiếm thấy.
Cho nên Tô Tín nắm chặt cơ hội, hắn không ngừng luyện hóa Đại Hoàn đan và Bỉ Ngạn Hoa, tinh thần lực không ngừng bành trướng và thật sự hấp thu những vận luật võ đạo.
Kỳ thật như vậy là nhất tâm đa dụng, Tô Tín đã quen, căn bản sẽ không tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian ba ngày trôi qua, Tô Tín mở to mắt, trong ánh mắt hắn mang theo tang thương, nó chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn và biến mất không còn nữa.
Thực lực Tô Tín lúc này cũng đạt tới Hóa Thần Cảnh trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém một chút là bước vào cảnh giới hậu kỳ.
Cánh cửa vũ mộ đã mở ra, Tô Tín trực tiếp đi ra ngoài, cánh cửa bảo khố bên ngoài cũng mở ra, sau khi Tô Tín đi ra ngoài liền tự động đóng lại.
Đợi đến lúc Tô Tín đi ra khỏi cánh cửa cuối cùng, một gã võ giả thủ vệ nói với
Tô Tín:
Tô đại nhân, Thiết thần bộ phân phó sau khi ngài xuất quan lập tức tiến vào phòng nghị sự, thuộc hạ dẫn đường cho ngài.
Tô Tín gật gật đầu, đi theo tên bộ khoái đi thẳng tới phòng nghị sự, hắn cau mày suy nghĩ.
Kỳ thật hắn đến thành Thịnh Kinh là vì nhận lấy phần thưởng, tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự liên quan gì tới hắn?
Hắn là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, trừ phi tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự có liên quan đến Giang Nam đạo, nếu không sẽ không rơi xuống đầu của mình.
Đi vào cửa ra vào cửa phòng nghị sự, tên bộ khoái kia liền rời đi.
Tô Tín bước vào phòng nghị sự, phát hiện nơi này có không ít người, có hơn ba mươi người, đều là thực lực Hóa Thần Cảnh.
Nhìn thấy Tô Tín tiến vào, những người này đều dùng ánh mắt quái dị và tò mò đánh giá Tô Tín, đương nhiên còn có chút không có hảo ý.
Những người trước mặt là truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu, trực tiếp nghe lệnh từ tổng bộ.
Đối với Tô Tín, đương nhiên bọn họ có nghe nói qua, tổng bộ đầu trẻ tuổi nhất Lục Phiến Môn, hiện tại cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi nhất.
Đối với Tô Tín có thể ngồi lên vị trí hiện tại và bình khởi bình tọa với bọn họ,
những người này cũng không có ghen ghét.
Thực lực và công tích của Tô Tín còn bày ra đó, người ở đây tự hỏi lòng, nếu đặt mình ngồi vào vị trí của Tô Tín, cho dù bọn họ có thực lực Hóa Thần Cảnh cũng không thể giải quyết cục diện rối rắm tại Giang Nam đạo.
Tô Tín trực tiếp đi đến ngồi xuống bên cạnh Thiết Vô Tình, âm thầm truyền âm
hỏi:
Tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự, gọi ta tới đây làm gì? Thiết Vô Tình truyền âm trả lời:
Tứ đại thần bộ đều đến, Lưu Phượng Vũ cũng biết ngươi tới tổng bộ thành Thịnh Kinh, lần này hắn điểm danh muốn ngươi tham gia, cho nên ngươi cẩn thận một chút, ta sợ hắn sẽ làm ra chuyện không tốt gì đó.
Tô Tín gật gật đầu, hắn không thèm quan tâm.
Hắn đứng bên phía Thiết gia, hơn nữa còn giết Duẫn Tịch, Lưu Phượng Vũ không gây rắc rối cho hắn mới là chuyện lạ, Tô Tín đã sớm chuẩn bị tốt phương diện này.