Tô Tín trong khoảng thời gian này trừ huấn luyện những bộ khoái kia, còn lại hắn đang suy nghĩ con đường phía sau Thần Cung Cảnh sẽ đi như thế nào.
Thần Cung tấn chức Nguyên Thần cần phải lựa chọn vật hóa thần và tiến hành luyện hóa, võ giả dùng những thứ này tiến vào Hóa Thần.
Tinh thần bản thân vốn vô hình vô chất, chỉ có dựa vào kết hợp với hóa thần mới có thể câu thông thiên địa nguyên lực, luyện hóa tinh thần bản thân tiến vào Nguyên Thần Cảnh.
Hóa Thần dựa vào rất nhiều thứ, có thể là mưa gió lôi điện, cũng có thể là đao thương kiếm kích, dù sao chỉ cần trong đầu của ngươi nghĩ cái gì thì nó sẽ sẽ dựa vào đó Hóa Thần, đồng dạng cũng là con đường tu luyện võ đạo của ngươi sau này, cho nên một bước này cực kỳ quan trọng.
Tỷ như Niên Bang ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi, Hóa Thần của hắn là núi, nguyên thần hạch tâm cũng là núi.
Lâm Khiếu lựa chọn Hóa Thần không cần nói cũng biết, thứ này nhất định là kiếm.
Võ đạo của những người này chỉ có một, cho nên lựa chọn Hóa Thần dựa vào rất đơn giản, thậm chí bọn họ không có khả năng có thêm lựa chọn.
Nhưng Tô Tín muốn lựa chọn cái gì? Cũng lựa chọn kiếm?
Hắn hiện tại biết rất nhiều kiếm đạo, có Tiên Thiên Vô Hình Phá Thể Kiếm
Khí, có Huyết Hà Thần Kiếm, thậm chí hắn đã lĩnh ngộ kiếm ý.
Thời điểm tỷ thí trên lôi đài với Lâm Khiếu, Tô Tín đã từng suy nghĩ qua, hắn tu luyện kiếm đạo nhưng kiếm đạo không phải võ đạo duy nhất của hắn, cho nên lựa chọn kiếm để Hóa Thần không thích hợp chút nào.
Cho nên Tô Tín càng nghĩ càng cảm thấy không có lựa chọn thích hợp.
Tô Tín cũng không nóng nảy, những võ giả khác lúc lựa chọn thứ Hóa Thần và luyện hóa vào nguyên thần nhưng Tô Tín không như thế..
Tô Tín chuẩn bị đạt tới tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, bản thân phải viên mãn lại bước vào Nguyên Thần Cảnh.
Cảnh giới thiên nhân hợp nhất cũng không dễ dàng đạt tới như vậy, mười tên võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong chỉ có một người đi vào cảnh giới này đã là nhiều.
Nhưng đạt tới thiên nhân hợp nhất sau đó đột phá Nguyên Thần Cảnh, con đường tu luyện sau này của bản thân một đường tươi sáng.
Thậm chí có một ít võ giả có cơ hội cảm ngộ Nguyên Thần Cảnh nhưng không muốn đột phá, bọn họ sẽ trùng tu bản thân một lần nữa đạt tới viên mãn mới đi đột phá Nguyên Thần Cảnh.
Cho nên Tô Tín còn có rất nhiều thời gian suy nghĩ mình nên dựa vào cái gì Hóa Thần để tiến hành đột phá Nguyên Thần Cảnh..
Thời gian một tháng trôi qua, Tô Tín huấn luyện những bộ khoái kia xong và quay về phòng mình, đột nhiên hắn phát hiện có người đang uống trà trong phòng mình.
“Ngươi ưa thích không thông qua chủ nhân cho phép tiến vào phòng người khác hay sao?”
Tô Tín nhìn nữ nhân tươi cười mị hoặc, toàn thân tỏa ra khí chất yêu mị.
Nữ nhân này không cần phải nói, nàng chính là ‘ Thiên Diện Ma Nữ ’ Duẫn Tịch Tuyết.
Duẫn Tịch Tuyết lườm hắn sau đó nói:
“Đại nhân nam không nên nhỏ mọn như vậy nha, huống hồ ta cố ý đi đường vòng tới đây báo tin tức cho ngươi biết.”
Tô Tín cau mày nói:
“Là tổng bộ Lục Phiến Môn xảy ra biến cố gì hay sao?”
Ban đầu khi rời khỏi Giang Nam hội, Duẫn Tịch Tuyết đi theo Thiết Chiến trở lại thành Thịnh Kinh xử lý một ít sự vật, hiện tại nàng tới nơi này hiển nhiên có liên quan tới tổng bộ Lục Phiến Môn.
Duẫn Tịch Tuyết gật đầu nói:
“Nghĩa phụ nói ngươi làm tại Giang Nam đạo rất không tệ, đáng tiếc có người không thích nhìn ngươi như vậy, cho nên kẻ này đã làm ra chuyện không nên làm.”
Nói đến đây Duẫn Tịch Tuyết cười lạnh và nói:
“Lần này tổng bộ Lục Phiến Môn quyết định sẽ phái một tuần sát sứ tới tiến hành giám sát Giang Nam đạo, lấy cớ chưa tiêu diệt dư nghiệt Ngô quốc, sợ ngươi ở nơi này thực lực không đủ cho nên phái người đó đến đây ‘ giúp ’ ngươi.”
Nghe được Duẫn Tịch Tuyết nói như vậy, Tô Tín lập tức hiểu ra hàm nghĩa trong lời nàng nói.
“Giúp ta? Sợ là đến đây hái quả đào ah.”
Tô Tín lạnh lùng nói:
“Thời điểm Lục Phiến Môn Giang Nam đạo suy yếu nhất không giúp, kết quả hiện tại Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đã ổn định thì bọn chúng lại phái người tới hỗ trợ, thật cho rằng ta ngốc sao?”
Duẫn Tịch Tuyết khoát tay nói:
“Chỉ có một việc này.”
“Ta nhớ Lục Phiến Môn không có chức vị tuần sát sứ ah? Hắn và ta ai lớn ai nhỏ?”
Duẫn Tịch Tuyết nói:
“Vốn không có nhưng chức quan chỉ cần ngươi muốn tùy tiện nói tiếng sẽ có, chức vị tuần sát sứ đặt song song với tổng bộ đầu Lục Phiến Môn.”
Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn quang.
Một tuần sát sứ đặt song song với tổng bộ đầu, chờ hắn tới Lục Phiến Môn này, mọi sẽ nghe ai? Là nghe Tô Tín hay nghe tuần sát sứ mới đến?
“Chẳng lẽ Thiết gia các ngươi không có người đứng ra hay sao? Lúc trước Thiết Chiến đại nhân hỏi ta dám tiếp vị trí này hay không, cũng một lần nữa đánh ra uy vọng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, nhưng kết quả cấp trên ban thưởng cho ta chính là kẻ tới hái quả đào sao?”
Sắc mặt Tô Tín lạnh giá, trong mắt bắn ra hàn quang làm Duẫn Tịch Tuyết kinh
hãi.
Trầm mặc sau nửa ngày, Duẫn Tịch Tuyết lúc này mới nói:
“Thiết Ngạo đại nhân bị thương.”