Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn người đi tới trước Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, tất cả bộ khoái cũng đã bị Tô Tín gọi vào bên trong Lục Phiến Môn, cho nên cả Lục Phiến Môn xem như im ắng.

- Hủy cửa lớn cho ta!

Cơ Ngôn Thành lạnh lùng lên tiếng.

Đám người Long Hoa Hầu không nhúc nhích, một tên võ giả thân thể cao lớn, toàn thân đầy ma văn đứng sau lưng Cơ Ngôn Thành đi tới, hắn đánh ra một quyền, cương khí cường đại hóa thành hắc long đánh vào cửa lớn.

Nhưng ngay lúc này, mấy trăm đạo kiếm khí bỗng nhiên lăng không hiện ra, chỉ trong nháy mắt xé nát hắc long và tấn công tên võ giả Hóa Thần Cảnh.

Tên võ giả Hóa Thần Cảnh này sợ hãi kêu to một tiếng, đương nhiên hắn nghe qua thanh danh Tô Tín, khi đó Tô Tín chỉ là võ giả trẻ tuổi, hắn cũng không đặt trong lòng.

Lần trước Phùng Anh thái giám thiếp thân của Cơ Ngôn Thành giao thủ với Tô Tín còn bị đánh trọng thương, hắn còn chê cười lão thái giám vô dụng, thậm chí không đánh lại một tiểu bối, không nghĩ tới hôm nay đến phiên hắn, còn chưa gặp được người đã thừa nhận áp lực to lớn.

Trăm đạo kiếm khí xé rách hư không, tên võ giả Hóa Thần Cảnh nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay kết ấn, bất động như núi, ma khí quanh người bộc phát như hóa thành ma giáp dán lên người của hắn.

Trên người hắn tỏa ra hào quang ma vân đáng sợ, thân thể hắn cao hơn một đoạn giống như biến thành một tiểu cự nhân, hắn đánh một quyền phá tan một đạo kiếm khí, trong nháy mắt quyền ảnh đầy trời, lại ngăn cản vô hình kiếm khí của Tô Tín.

Tuy tên võ giả Hóa Thần Cảnh này xuất thân tán tu nhưng hắn tu hành hai chủng công pháp, dùng luyện thể làm chủ, công pháp ma đạo làm phụ, cho dù tiến cảnh chậm chạp nhưng hai chủng công pháp hỗ trợ lẫn nhau, thực lực của hắn vượt qua võ giả cùng cấp bậc một cấp.

Nhưng lúc này cửa lớn Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh mở ra, một bóng dáng giống như cuồng phong xuất hiện trước người của hắn, đánh ra một quyền mang theo hàn ý rét lạnh thấu xương, tháng sáu sương bay, Băng Phong Thiên Hạ!

Thiên Sương Quyền!

Tên võ giả Hóa Thần Cảnh bị một quyền đánh bay ngược về phía sau, nhưng hắn lập tức cảm giác lực lượng âm hàn rét lạnh thấu xương từ một quyền kia xâm nhập vào trong thân thể, lực lượng này bắt đầu đông cứng chân khí của hắn, làm cho phản ứng của hắn chậm một nhịp.

Tên võ giả Hóa Thần Cảnh sợ hãi kêu to một tiếng, nhưng không đợi hắn thúc dục chân khí bức hàn khí ra ngoài, ngay sau đó lực lượng to lớn bạo phát làm hắn biến sắc.

Hắn chủ tu công pháp luyện thể nhưng dưới một quyền của Tô Tín, hắn có cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè lên người, gạch dưới chân vỡ vụn, thân thể bị đánh lún một nửa xuống đất, dường như thân thể hắn thấp bé đi một đoạn, thập phần buồn cười.

Răng rắc!

Âm thanh giòn tan vang lên, một cánh tay cứng rắn như binh khí Huyền cấp của hắn lại bị Tô Tín đánh nổ nát!

Nhưng còn chưa xong, Tô Tín điểm ra một chỉ, ánh sáng chói mắt ngưng tụ vào trong tay hắn, lực lượng thiên địa vô tận ngưng tụ vào ngón giữa của Tô Tín, ngưng tụ vào trong một chỉ này, sáng chói mắt như ánh sao.

Tam Chỉ Đạn Thiên!

Phá Sát nhất chỉ, tên võ giả Hóa Thần Cảnh phun ra một ngụm máu tươi, chân khí hộ thân bị phá, áo giáp đen kịt do ma khí ngưng tụ thành cũng bị một chỉ này phá nát.

Không đợi hắn kịp phản ứng, Kinh Mộng nhất chỉ xuất hiện, ảo ảnh vỡ tan, tên võ giả Hóa Thần Cảnh bị lực lượng một chỉ đánh bay, hắn bay về phía đám người Cơ Ngôn Thành.

Công kích liên tục, động tác mau lẹ, mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Tô Tín bước ra khỏi cửa lớn, tên võ giả Hóa Thần Cảnh kia không thể phản công một chiêu liền bị Tô Tín đánh trọng thương bay ra ngoài, thậm chí hai bên giao thủ chưa tới mười chiêu.

Lực chú ý của tất cả mọi người bị hấp dẫn, thẳng đến khi tên võ giả Hóa Thần Cảnh bay ra ngoài như viên đạn bay ra khỏi nòng súng, lúc này bọn họ mới kịp phản ứng.

Khâu Lâm Quang vội vàng ra tay, song chưởng đánh liên tục, kình lực nhu hòa tiếp lấy võ giả Hóa Thần Cảnh, hắn đã bị thương ngất đi.

Liếc mắt nhìn thương thế của võ giả Hóa Thần Cảnh, sắc mặt Khâu Lâm Quang âm trầm nói:

Cánh tay đứt gãy, nội phủ bị trọng thương, không tu dưỡng mấy tháng không khôi phục lại được.

Tất cả mọi người hít sâu một hơi, ngay cả người thế lực khác ẩn nấp trong bóng tối cũng im lặng.

Tô Tín cường thế có phần quá phận.

Lần trước hắn tát Phùng Anh trước mặt Cơ Ngôn Thành, như vậy chẳng khác gì tát vào mặt Cơ Ngôn Thành trước mặt mọi người.

Kết quả hiện tại còn chưa tính tiền lãi, hắn trực tiếp đánh võ giả Hóa Thần Cảnh thực lực không kém của Cơ Ngôn Thành trọng thương, làm như vậy không khác gì kết tử thù với Cơ Ngôn Thành.

- Tô Tín! Ngươi thật muốn chết hay sao!

Hai mắt Cơ Ngôn Thành đỏ thẫm nhìn Tô Tín, lần này hắn là thật động sát cơ.

Tô Tín là người Lục Phiến Môn Thiết gia không giả, nhưng hắn cũng không phải đệ tử dòng chính Thiết gia, hắn chỉ là người khác họ mà thôi.

Cơ Ngôn Thành chỉ muốn giáo huấn Tô Tín một chút, nhưng hiện tại một tên võ giả Hóa Thần Cảnh bên cạnh mình lại bị Tô Tín đánh trọng thương, thậm chí phải tu dưỡng mấy tháng mới có thể khỏi, như vậy không khác gì chặt một tay của Cơ Ngôn Thành.

Thù hận lớn như thế, nếu hắn không giết Tô Tín, người ngoài cho rằng Thái vương Cơ Ngôn Thành dễ khi dễ, như vậy còn tranh giành ngôi vị hoàng đế cái rắm gì nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK