Dám người Tô Tín đi vào Phí gia, hai võ giả Hóa Thần Cảnh Phí gia tự mình tới nghênh đón cũng làm Tô Tín sững sờ.
Hai vị Tiếu Diện Quỷ Phí La và Dạ Khốc Thần Phí Mặc tướng mạo không giống người Trung Nguyên thuần túy, mà là giống dị tộc Tây Vực ba mươi sáu nước, hốc mắt hãm sâu, sống mũi cao.
Nhìn thấy Tô Tín kinh ngạc, Phí La cười nói:
“Tô đại nhân không cần kinh ngạc, tổ tiên chúng ta là người Tây Vực ba mươi sáu nước, Phí gia ta an cư tại Giang Nam đạo từ thời Đông Tấn.”
Tô Tín gật gật đầu, hàn huyên vài câu sau đó hắn đi vào Phí gia, đồng thời hắn cũng cảm thán Phí gia có thể sống yên tại Giang Nam đạo thật không dễ dàng.
Ngày xưa Đông Tấn hùng bá Trung Nguyên chính là thời điểm hắc ám nhất của Tây Vực ba mươi sáu nước, cả Tây Vực ba mươi sáu nước bị Đại Tây đánh liên tục.
Ah, đúng, khi đó Tây Vực cũng không có ba mươi sáu nước, còn có hơn ba mươi quốc gia bị Đại Tấn tiêu diệt.
Cho nên khi đó dị tộc Tây Vực bị người Trung Nguyên khinh miệt, thậm chí cho rằng là chủng tộc thấp hèn không xứng làm bạn với bọn họ.
Phí gia có thể cắm rễ tại Giang Nam đạo trong thời gian đó có thể nghĩ chịu bao nhiêu khuất nhục.
Đương nhiên hiện tại tốt hơn rất nhiều, sau khi Đại Chu vương triều lập quốc cũng chỉ đánh Tây Vực ba mươi sáu nước hai lần, nhưng bởi vì đại bộ phận lực chú
đều bị Đông Tấn cùng Kim Trướng Hãn Quốc liên lụy, cho nên cũng không có nhiều tinh lực đặt vào Tây Vực.
Từ đó bọn họ cũng dần dần sống tốt hơn trước, trong đó có một số võ giả lưu lạ Trung Nguyên, ví dụ như Hỏa Vực Ma Thần Diễn Na La đứng thứ tư Nhân Bảng.
Sau khi vào phủ, Phí La lập tức an bài người bày tửu yến, hiển nhiên đã chuẩn bị thật tốt, hơn nữa hắn còn chuẩn bị ca cơ Tây Vực múa trợ hứng, phong tình dị vực như vậy quá hiếm thấy.
Sau khi ăn cơm xong Tô Tín trực tiếp hỏi:
“Phí gia chủ, các ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”
Chờ một chút Tô Tín còn phải đi châu phủ khác tìm nhân thủ, hắn cũng không có thời gian lá mặt lá trái với Phí gia.
Phí La và Phí Mặc liếc nhau, trong đó Phí La nói:
“Vậy được, ta cũng nói thẳng với Tô đại nhân, chuyện là như thế này.”
“Phí gia ta xuất thân Tây Vực ba mươi sáu nước, công pháp tu luyện cần có đan dược phụ trợ mới được, hơn nữa Phí gia chúng ta tinh thông luyện đan khác với Trung Nguyên, cần một ít dược liệu tới từ Tây Vực ba mươi sáu nước mới được.”
“Nhưng bởi làm vậy tiêu hao quá nhiều nhân lực, vật lực, hơn nữa Tô đại nhân cũng biết Tây Vực ba mươi sáu nước quá loạn.”
“Chúng ta cũng bồi dưỡng một ít tộc nhân ở đó thu mua dược liệu nhưng qua vài năm liền bị diệt, cho nên chúng ta muốn tìm một khu đất tại Giang Nam đạo gieo trồng những dược liệu kia.”
“Hoàn cảnh địa vực Tây Vực ba mươi sáu nước khác với Giang Nam đạo, cho nên chúng ta hao phí tâm cơ tìm được nơi như vậy, cũng là nơi duy nhất tại Giang
Nam đạo thích hợp gieo trồng dược liệu.”
“Địa phương đó không nằm cùng châu phủ với Phí gia, bị thế lực địa phương là Thanh Bình Phái nắm giữ, Phí gia ta từng muốn thu mua thổ địa nhưng Thanh Bình Phái dùng công phu sư tử ngoạm, yêu cầu bảo giáp và binh khí huyền cấp của tổ tiên chúng ta.”
Nói đến đây sắc mặt hai huynh đệ Phí La và Phí Mặc tức giận, Thanh Bình Phái cố ý bắt nạt bọn họ.
Tuy thổ địa nằm trên địa bàn Thanh Bình Phái nhưng kỳ thật chính là khu đất hoang, căn bản không có tác dụng gì.
Nếu như Thanh Bình Phái cần một ít tài nguyên tu luyện cũng bỏ đi, Phí gia cũng cố mà giao cho.
Nhưng Thanh Bình Phái muốn bảo giáp và binh khí huyền cấp tổ truyền của bọn họ.
Tài nguyên tu luyện không có còn có thể tiếp tục sản xuất, bảo giáp và binh khí huyền cấp là đồ truyền thừa, chỉ cần Phí gia không xuống dốc vẫn có thể truyền thừa xuống, ai lại mang đi đổi bao giờ?
Phí La cười khổ nói:
“Cho nên ta muốn mời Tô đại nhân ngài hỗ trợ giúp Phí gia chúng ta thu mua thổ địa từ Thanh Bình Phái, đương nhiên chúng ta cũng không phải nhờ đại nhân hỗ trợ không công.”
“Võ công Phí gia chúng ta cần có đan dược chuyên môn phối hợp nhưng võ giả khác cũng có thể hấp thu đan dược tu hành mà không có việc gì.”
“Cho nên sau khi có được mảnh đất kia và luyện thành đan dược, một nửa đan dược sẽ giao cho Tô đại nhân.”
Tô Tín hỏi:
“Ta nhớ thực lực Thanh Bình Phái không bằng Phí gia các ngươi ah.”
“Cho dù công pháp hay vũ kỹ của Thanh Bình Phái chỉ thường thường không có gì đặc sắc, hơn nữa tông môn chỉ có một Hóa Thần Cảnh già nua, dùng thực lực Phí gia các ngươi dễ dàng chiếm đoạt đối phương, vì cái gì cần ta giúp đỡ?”
Trên mặt Phí La nở nụ cười khổ, hắn nói:
“Tô đại nhân, ngươi đừng xem Phí gia chúng ta có thể cắm rễ tại Giang Nam đạo, nhưng kỳ thật không có một tông môn thế lực nào giao hảo với chúng ta, có thể nói tứ cố vô thân.”
“Nếu Phí gia khai chiến Thanh Bình Phái, đảm bảo những thế lực võ lâm giao hảo với Thanh Bình Phái sẽ đứng ra, dù sao chúng ta chỉ có một mình.”
“Cho nên hiện tại Giang Nam đạo đã không hạn chế ra tay với tông môn khác nhưng Phí gia ta vẫn không dám ra tay, nếu có thể tự bảo vệ mình đã cảm tạ trời đất rồi.”
Tô Tín gật gật đầu, Phí gia sinh hoạt không dễ dàng.
Lúc này nội tâm Tô Tín sinh ra tâm tư khác, có lẽ có thể kéo Phí gia tới bên cạnh mình.