Kha Yển Nguyệt cười to nói:
Đám hòa thượng các ngươi thật dối trá, ai không muốn trường sinh bất tử? Nếu các ngươi không thèm quan tâm, vì cái gì hiện tại ngươi không lui lại?
Nhìn thấy thủ tọa Giảng Kinh đường Thiếu Lâm tự Huyền Chân va chạm với đại đương gia Thái Hành sơn trại ‘ Thiên Hạ Vô Đầu ’ Kha Yển Nguyệt, võ giả ôm tâm tư chiếm tiện nghi cũng bỏ đi suy nghĩ không thực tế này.
Tồn tại cấp bậc như thế đại chiến không phải bọn họ có thể nhúng tay vào, cho dù miễn cưỡng ra tay, nói không chừng dư âm chiến đấu của những người khác cũng có thể miểu sát bọn họ.
Năm tên võ giả Dương Thần Cảnh chưa từng nói nhảm, trực tiếp động thủ với nhau.
Trong tình huống hiện tại không có gì có thể nói, Phượng huyết ngay trước mặt, đây chính là cơ hội đột phá Chân Vũ Cảnh, diên thọ kéo dài mấy ngàn năm, không ai có thể bỏ qua.
Thậm chí bọn họ không phân thắng bại, cũng không bài trừ khả năng cường giả Chân Vũ Cảnh ra tay, dù sao thực lực càng mạnh càng sợ chết, không ai muốn khổ tu cả đời nhưng cuối cùng biến thành bụi đất.
Năm tên võ giả Dương Thần Cảnh không có phân tâm cướp đoạt Phượng huyết, các võ giả Dung Thần Cảnh cùng võ giả Hóa Thần Cảnh liếc nhau, liên tục lao về phía Phượng huyết.
Trong tình huống này cũng chỉ có võ giả Hóa Thần Cảnh cùng võ giả Dung Thần Cảnh mới có tư cách nhúng tay, võ giả cảnh giới Tiên Thiên chỉ có tư cách đứng xem, lợi ích duy nhất là quan sát cường giả Nguyên Thần tam cảnh giao thủ sẽ trợ giúp võ đạo của bọn họ tiến bộ.
Võ giả Hóa Thần Cảnh năm thế lực lớn vượt qua ba trăm người, ngày thường khó gặp võ đạo tông sư tụ tập giống như rau cải trắng và chém giết điên cuồng với nhau, loại tràng cảnh này trăm năm khó gặp một lần.
Trong năm tên võ giả Dương Thần Cảnh, trên cơ bản thực lực lão tổ Tô gia là kế cuối, nhưng trên số lượng võ giả Nguyên Thần Cảnh thì Tô gia nhiều nhất.
Dù sao nơi này là Ngô Đồng Sơn đại bản doanh, Tô gia ở nơi này, mà thế lực khác chỉ có thể mang một phần thế lực tới, bọn họ không có khả năng không quan tâm nhà mình, khuynh sào xuất động đến tranh đoạt Phượng huyết.
Cho nên hơn ba trăm tên võ giả Nguyên Thần Cảnh, trong đó có một phần ba đều là người Tô gia, Tô gia bọn họ cũng bị nhằm vào tàn nhẫn nhất.
Trên mặt Tô Tín lộ ra một tia vui vẻ nhưng lạnh lùng, trực tiếp đi vào giữa chiến trường.
Tô Tín có vũ kỹ Bất Tử Ấn Pháp thích hợp nhất quần chiến, một ít dư âm chiến đấu không thể chạm vào người Tô Tín.
Lúc này bỗng nhiên có võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia xuất hiện trước mắt Tô Tín, hắn đang bị một đạo phỉ Thái Hành sơn trại cầm nhạn linh đao đánh lui về phía sau, hiển nhiên đã lộ ra trạng thái không địch lại.
Chờ hắn quay đầu lại, trong nháy mắt hơn một ngàn đạo kiếm khí hiển hiện, trực tiếp xoắn giết hắn thành thịt nát!
Thái Hành đao khách đối chiến với tên võ giả Tô gia bị dọa kêu to một tiếng, ánh mắt mang theo một chút kinh hãi nhìn Tô Tín.
Đương nhiên hắn nghe nói qua đại danh tứ đại thần bộ Tô Tín, dù sao có thể
làm cho đám con lừa trọc Thiếu Lâm tự ăn thiệt thòi, trên giang hồ không tìm được mấy người.
Nghe danh không bằng gặp mặt, nhưng Tô Tín lại đáng sợ hơn cả lời đồn.
Thái Hành đao khách này không dám dừng lại, trực tiếp quay người đi tìm người khác.
Trình độ kinh khủng của Tô Tín tương đương với võ giả Dung Thần Cảnh, hắn cũng không dám đi trêu chọc.
- Tô Tín! Ngươi muốn chết!
Tô Minh Lễ đang ác chiến với người khác, nhìn thấy cảnh này liền gầm lên, Tô Tín làm như vậy quả thực chạm vào điểm mấu chốt của Tô gia.
Mỗi huyết mạch dòng chính Tô gia đều là bảo vật trân quý của Tô gia, kết quả hiện tại lại bị Tô Tín chém giết một người, đôi mắt đám người Tô Minh Lễ đỏ rực.
Bọn họ đã có ý định, sau khi kết thúc việc này sẽ không chết không thôi với Tô
Tín.
Đồng thời Tô Minh Lễ cũng sinh ra một tia cảnh giác.
Ban đầu hắn ở Tô gia đắc tội Tô Tín không nhẹ, hiện tại trong loạn chiến, hắn tự nhiên cũng phải phòng bị Tô Tín ra tay đánh lén.
Tuy Tô Tín chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh, nhưng hắn đánh một trận với Huyền Quan đã không còn ai xem hắn là Hóa Thần Cảnh, hắn tuyệt có được thực lực uy hiếp võ giả Dung Thần Cảnh.
Tô Tín cười lạnh nhìn Tô Minh Lễ, một cây cung thật lớn xuất hiện trong tay hắn.
Nhìn thấy cảnh này mọi người chấn động, trong tình huống này Tô Tín sử dụng Thương Tâm Tiểu Tiễn không khác gì sát khí vô thượng.
Thương Tâm Tiểu Tiễn có uy năng quỷ thần khó lường, mặt đối mặt đối địch còn phải phòng thủ nghiêm mật mới có thể ngăn cản một mũi tên của Tô Tín, càng không cần nói tình hình hỗn loạn hiện tại.
Tô Tín không quan tâm kẻ khác, hắn rút tên ra, nhàn nhã dạo chơi, đứng nghiêm, giương cung, cài tên, cung kéo căng nguyệt, mũi tên gào thét!
Sắc mặt Tô Minh Lễ rùng mình, thân thể hắn hơi động, liên tiếp kéo dài khoảng cách với tên võ giả đang giao thủ, quanh người có cương khí sáng lên, tùy thời phòng ngự Tô Tín tấn công.
Làm cho Tô Minh Lễ khó hiểu là Thương Tâm Tiểu Tiễn của Tô Tín trực tiếp bắn vào không trung, nó cũng không có bay về phía mình, chẳng lẽ mục tiêu của Tô Tín không phải mình, mà là người khác?
Nơi này trừ người Thiếu Lâm tự có tử thù với Tô Tín, Tô Minh Lễ vô ý thức nhìn sang người bên phía Thiếu Lâm tự, nhưng phía sau lại có tiếng kêu vang lên.
Tô Minh Lễ quay đầu nhìn sang phía sau, cảnh tượng trước mắt làm hắn cảm thấy hoài nghi mắt mình có vấn đề.
Trên vai Tô Minh Viễn đang giao thủ với gia chủ Độc Cô thị Độc Cô Diêm ở phía sau xuất hiện một lỗ máu, một mũi tên thép đang rung động sau lưng hắn.
Đương nhiên Độc Cô Diêm sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn chỉ dùng vài chiêu là đánh Tô Minh Viễn thổ huyết lui lại.