Tô Tín híp mắt, hắn đã gặp qua Trừng Ác Phán Quan một lần trong hội nghị Địa phủ vào rằm tháng bảy, chỉ làsơ giao, nếu không có chuyện lớn, hắn nhất định sẽ không tìm mình.
Trừng Ác Phán Quan nói:
Thiếu Lâm tự Huyền Quan, ah, đúng rồi, có khả năng ngươi không biết, đổi cahcs nói đi, ngươi khẳng định biết sư phụ của Giác Nghiêm.
Nói xong, Trừng Ác Phán Quan liền nói rõ tin tức từ đám người Thiên Hạ tiêu cục cho Tô Tín biết.
Sau khi Tô Tín nghe xong thì trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Nếu việc lần này không có Trừng Ác Phán Quan tới kịp lúc, Tô Tín thật sự có khả năng trúng chiêu, cho dù vận dụng át chủ bài, đoán chừng kết cục cũng sẽ rất thê thảm.
Hắn đoán được mình giết Giác Nghiêm, Thiếu Lâm tự chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, nhưng hắn không ngờ tới lão hòa thượng Huyền Quan ác như vậy, muốn dùng mạng hắn đổi mạng mình, trực tiếp động thủ với hắn trong Bắc Nguyên đạo.
Tô Tín thở dài một hơi, hắn chắp tay nói với Trừng Ác Phán Quan:
Đa tạ báo cho, nếu như tương lai Trừng Ác Phán Quan ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ, tại hạ nhất định sẽ không chối từ.
Trừng Ác Phán Quan cười nói:
Đoán chừng ta trong tương lai có việc cần ngươi giúp đỡ, đúng rồi, ngươi bây giờ cần muốn giúp đỡ không? Nếu như không thể cầm ra đồ vật giao dịch, tạm thời thiếu nợ cũng không thành vấn đề.
Tô Tín híp mắt lắc lắc đầu nói:
Đa tạ, nhưng ta không cần, bọn họ đã gấp gáp tới giết ta như vậy, ta cũng không thể làm bọn chúng thất vọng được chứ?
Nhìn thấy dáng vẻ Tô Tín như vậy, Trừng Ác Phán Quan đã đoán được hắn có nắm chắc.
Được rồi, nếu ngươi có lòng tin thì ta cũng thuận tiện xem cuộc vui, đúng rồi, có bốn người lần này cần ngươi giúp, ngươi thuận tiện giúp ta giải quyết bọn chúng đã.
Nói xong, Trừng Ác Phán Quan giao tư liệu và bức họa bốn người Thiên Hạ tiêu cục cho Tô Tín.
Nhìn thấy bốn người kia đều là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, nhưng đều là người
Thiên Hạ tiêu cục, Tô Tín hỏi:
- Ngươi có thù oán với Thiên Hạ tiêu cục?
Trừng Ác Phán Quan lắc đầu, trong mắt xuất hiện một tia hàn khí, nói:
Đương nhiên không có thù, chẳng qua ta muốn diệt trừ mấy con chó không nghe lời mà thôi.
Một câu nói này, Tô Tín đã đoán được người trước mặt là ai, vị Trừng Ác Phán Quan này chính là tổng tiêu đầu Thiên Hạ tiêu cục Vương Ngọc rất ít xuất hiện trên giang hồ.
Có thể xem đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự Hóa Thần Cảnh thành chó, trừ Yến Vô
Tà thì chính là tổng tiêu đầu Thiên Hạ tiêu cục Vương Ngọc.
Trong nháy mắt Tô Tín liền nghĩ đến mọi việc trong chuyện này.
Nếu những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự nghe lời Vương Ngọc, vậy hắn sẽ không xuất hiện tại đây.
Rất hiển nhiên bọn họ cuối cùng không có lựa chọn Thiên Hạ tiêu cục, mà là lựa chọn đoàn thể đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự.
Ăn cơm của ngươi nhiều năm như vậy, cuối cùng lại không nghe lời ngươi, thật sự đáng chết.
Tô Tín gật gật đầu, thu hồi những tài liệu kia.
Vương Ngọc nhún nhún vai nói:
Xem ra ta quá nhân từ, khả năng những người khác xem ra ta rất dễ nói chuyện, cho dù ruồng bỏ ta, dùng một câu xin lỗi liền có thể đền bù tổn thất, đáng tiếc ta muốn không phải xin lỗi, mà là mạng của bọn họ.
Sau khi biết được kế hoạch của đám người Huyền Quan, Tô Tín tự nhiên cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.
Huyền Quan ý định kết thúc thù hận với Tô Tín, cái giá lớn là hai người đồng quy vu tận.
Tô Tín cũng muốn kết thúc thù oán với Huyền Quan nhưng hắn không nghĩ sẽ chết, hắn chỉ muốn tiễn đám người Huyền Quan xuống Địa ngục, chết một thì ân oán này sẽ kết thúc.
Ba ngày sau đó, Tô Tín rời khỏi rừng rậm, không có che dấu hành tích, hắn trực tiếp bước về hướng thành Thịnh Kinh.
Cùng ngày Tô Tín lộ dấu vết, Huyền Quan cũng đã nhận được tin tức, mang theo một đám nhân mã đánh tới Tô Tín.
Nơi này là Bắc Nguyên đạo, cho nên Huyền Quan cần phải tốc chiến tốc thắng.
Mặc dù nói dùng vị trí của Tô Tín muốn tới thành Thịnh Kinh tối thiểu cần thời gian mười ngày, nhưng ai cũng không biết Lục Phiến Môn hoặc triều đình có bí thuật gì giúp khoảng cách này chỉ còn một ngày hay không.
Bên ngoài Kỳ Viễn phủ Bắc Nguyên đạo, Tô Tín vẫn không vào thành, một uy áp cường đại từ bốn phương tám hướng ập về phía hắn.
Vượt qua hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh lộ ra uy áp bao phủ phạm vi vài dặm, trong nháy mắt phát ra khí thế khủng bố đến cực điểm.
Cho dù võ giả cách Kỳ Viễn phủ hơn mười dặm cũng kinh hãi, cuối cùng là cường giả nào ra tay?
Chẳng lẽ cao thủ Đại Chu muốn tiêu diệt nghịch tặc?
Bọn họ thật sự không thể ngờ có tông môn to gan như vậy, lại dám trực tiếp động thủ trong Bắc Nguyên đạo, chẳng lẽ bọn họ sẽ không sợ thừa nhận lửa giận của triều đình sao?
Bọn họ đều đang suy nghĩ, võ giả Hóa Thần Cảnh từ bốn phương tám hướng cũng vây quanh Tô Tín vào giữa, căn bản không cho Tô Tín cơ hội bỏ chạy.
Khinh công Tô Tín rất nhanh, đây là việc ai cũng biết.
Trên thành lâu Kỳ Viễn phủ, vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh nhìn ra xa, tuy không rõ ràng nhưng cũng đại khái đoán được là ai.
Điều này cũng làm cho những võ giả kia hít sâu một hơi, có cảm giác không tin vào mắt mình.
Thiếu Lâm tự Huyền Quan triệu tập cao thủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường và Thất Hùng Hội, thậm chí còn có đám đệ tử tục gia bị Thiếu Lâm tự vứt bỏ, nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh vây công Tô Tín thật là vì Huyền Quan báo thù cho đồ đệ?
Cho dù phải hay không, hiện tại hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh xuất hiện nơi này cũng đủ gây ra kinh hãi, võ giả Kỳ Viễn phủ tò mò, dù sao bọn họ cả đời đều chưa gặp qua nhiều võ giả Hóa Thần Cảnh như vậy.