Nhìn thấy đám người Tô Minh Kỳ ngăn cảm trước mặt đám người Tô Trọng Anh bọn, Tô Minh Đoan lạnh lùng nói:
- Việc ngươi không nên quản thì không cần lo, chẳng lẽ ngươi quên gia pháp Chấp Pháp đường giáo huấn hay sao?
Tô Minh Kỳ biểu hiện không thay đổi, cho dù Tô Minh Đoan sỉ nhục hắn như thế, trên mặt hắn không có chút tức giận nào, hắn thản nhiên nói:
- Có sai phải phạt thì không có gì sai cả, lúc trước ta nuốt riêng đan dược là ta sai, cho nên nên phạt.
- Chỉ có điều đám người Tô Trọng Anh không có sai, vì sao phải dùng gia pháp xử trí?
Tô Minh Đoan lạnh lùng nói:
- Có sai hay không cũng không do ngươi nói, nên do Chấp Pháp đường nói mới tính!
Đám người Tô Trọng Anh dùng ánh mắt tức giận nhìn Tô Minh Đoan, hắn còn không biết xấu hổ nói ra lời này?
Huyết mạch dòng chính Tô gia chỉ có bao nhiêu người như vậy, Chấp Pháp đường cũng do huyết mạch dòng chính nắm trong tay.
Trọng yếu nhất là, bản thân Tô Minh Đoan trước mắt chính là người Chấp Pháp đường, cái gì Chấp Pháp đường nói mới tính, còn không phải ngươi nói mới tính?
Tô Minh Kỳ lại không nhường, hắn vẫn lắc đầu nói:
- Sai chính là sai, đúng chính là đúng, cho dù là Chấp Pháp đường cũng không có tư cách đổi trắng thay đen.
Tô Minh Đoan cười lạnh nói:
- Hảo hảo hảo, ta lại cảm thấy ngươi hiện tại rất cứng đầu..
- Lúc trước ngươi phạm phải sai lầm lớn, là lão tổ khai ân nên tha cho ngươi một mạng, không nghĩ tới ngươi vẫn làm càn như thế, đã như vậy, ngươi cũng đi theo ta tới Chấp Pháp đường luôn đi!
Vừa dứt lời, Tô Minh Đoan lại trực tiếp ra tay, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm bằng băng, hắn vừa xuất kiếm đã có cảnh tượng tháng bảy tuyết bay.
Sát cơ bao phủ không gian, kiếm thế của Tô Minh Đoan phiêu dật nhẹ nhàng nhưng sát cơ lạnh như băng, tuy không bằng Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải của Tô Tín nhưng cũng là võ công thượng thừa.
Làm cho mọi người khiếp sợ lại chính là Tô Minh Kỳ.
Ai cũng cho rằng hắn không phải đối thủ của Tô Minh Đoan, bởi vì đệ tử dòng chính mạnh hơn chi thứ đã được công nhận, huống hồ song phương đều không có kinh nghiệm chiến đấu gì.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng Tô Minh Kỳ lại chiếm cứ ưu thế.
Hắn vung tay lên, chân khí cường đại hóa thành long trảo và trực tiếp xé rách gió tuyết, uy lực cương mãnh bá đạo làm cho Tô Minh Đoan cũng phải sững sờ.
Tô Minh Kỳ tu luyện Cầm Long công, trong Tô gia, môn công pháp này không tính là mạnh nhưng tuyệt đối không yếu.
Nhưng trọng yếu nhất là, dựa theo tác phong trước sau như một của dòng chính Tô gia, Cầm Long công không thích hợp với Tô Minh Kỳ.
Kỳ thật Tô Minh Kỳ vừa bắt đầu đã đi lộ tuyến nhẹ nhàng, hắn muốn học kiếm pháp.
Chỉ có điều Tô gia giao cho hắn môn Cầm Long công này lại đi lộ tuyến cương mãnh bá đạo.
Chẳng ai ngờ rằng Tô Minh Kỳ lại cải biến phương hướng võ đạo của bản thân, từ đó tu hành Cầm Long công tới trình độ nhất định.
Hắn vung long trảo sinh ra hấp lực cường đại bao phủ Tô Minh Đoan, ngay cả nguyên khí thiên địa cũng bị hút vào trong tay hắn
Uy năng cực lớn đẩyTô Minh Đoan lui về phía sau, trường kiếm bằng băng trong tay hắn tỏa ra sát cơ ngập trời.
Hàn băng lạnh lùng mang theo tử khí vô tận.
Kiếm khí màu xanh biến thành màu đen, sát cơ kết hợp với tử khí càng làm kiếm khí đáng sợ hơn trước.
Nhưng Tô Minh Kỳ duỗi tay ra, giống như long trảo dò xét tầng mây, cũng nắm lấy kiếm khí đáng sợ kia.
Một tiếng nổ vang sinh ra, cương khí vô tận nổ tung, trường kiếm bằng băng trong tay Tô Minh Đoan nổ tung, Cầm Long công cương mãnh bá đạo đến cực điểm, ngay cả Tô Minh Đoan cũng không ngăn cản nổi lực lượng như thế!
Nhìn trường kiếm đứt gãy trong tay của mình, Tô Minh Đoan lộ ra vẻ mặt không dám tin.
Hắn lại ăn thua thiệt trong tay Tô Minh Kỳ? Mình đánh không lại võ giả chi thứ?
Không chờ Tô Minh Đoan nói cái gì, hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh dòng chính Tô gia đã chạy tới.
Trong đó còn có mấy tên võ giả Dung Thần Cảnh.
Dù sao Tô gia chỉ lớn bao nhiêu đó, hai võ giả Dung Thần Cảnh giao phong với nhau không thể gạt được người khác.
Mọi người nhìn thấy người động thủ là Tô Minh Kỳ, tên võ giả Dung Thần Cảnh quát lên:
- Tô Minh Kỳ! Ngươi muốn làm gì? Tạo phản hay sao? Bắt lại cho ta!
Vài tên võ giả Dung Thần Cảnh không cho Tô Minh Kỳ cơ hội nói chuyện, trực tiếp ra tay muốn bắt hắn.
Trong mắt Tô Minh Kỳ không lộ ra vẻ sợ hãi, hiển nhiên hắn đã đoán được tất cả.
Đúng lúc này, khí thế kinh khủng bộc phát, chỉ thấy có trên trăm tên võ giả Hóa Thần Cảnh đứng bên cạnh Tô Minh Kỳ, những người này đều là võ giả chi thứ Tô gia.
Luận số lượng, cho dù là Hóa Thần Cảnh hay Dung Thần Cảnh, huyết mạch chi thứ đều nhiều hơn huyết mạch dòng chính nhiều.
Chỉ có điều trong các cường giả đỉnh cấp, huyết mạch chi thứ nhiều năm qua không xuất hiện võ giả Dương Thần Cảnh, từ đó bọn họ không có cơ hội phát ra tiếng nói của mình.
Hiện tại chỉ có Tô Minh Kỳ mới có uy vọng như vậy, có thể dùng lực lượng một người triệu tập nhiều huyết mạch chi thứ tới đây.
Nhiều Hóa Thần Cảnh huyết mạch chi thứ đứng bên cạnh Tô Minh Kỳ, việc này có ý nghĩa rất khủng bố.
Đám người huyết mạch dòng chính muốn động thủ lại ngây người, hiện tại bọn họ không dám vọng động.
Bọn họ đều không có kinh nghiệm xử lý loại chuyện này, trọng yếu nhất là, một khi xử lý tình huống trước mặt không tốt sẽ hủy Tô gia!
Chi thứ và dòng chính Tô gia mâu thuẫn với nhau, bọn họ biết tất cả, người Tô gia hiện tại đều là tay mơ trong đối ngoại, bọn họ lại ra tay hung ác trong đối nội, điển hình nội đấu thành thạo.
Đối với những đệ tử chi thứ, bọn họ sớm có đề phòng, đám dòng chính đã lựa chọn phương thức xử lý ngay từ đầu, đó là chèn ép, làm cho đệ tử chi thứ vĩnh viễn trở thành nô bộc của dòng chính, làm cho bọn họ không có khả năng xoay người.
Cho nên bọn họ đã ra tay xử lý bằng cách lựa chọn công pháp, từ đó tất cả võ giả chi thứ không thể đột phá Dương Thần.
Tuy huyết mạch chi thứ Tô gia vẫn nhiều hơn huyết mạch dòng chính, nhưng bởi vì có cường giả cao cấp trấn áp, cho nên những võ giả chi thứ luôn ẩn nhẫn chịu đựng, không nghĩ tới hôm nay bọn họ lại làm ầm ĩ, nhưng hết lần này tới lần khác đây lại là việc Tô gia kiêng kỵ nhất.
Thực lực Tô gia đã hạ thấp rất nhiều sau cuộc chiến Ngô Đồng sơn, hơn nữa bởi vì có Tô Tín trợ giúp, cho nên kẻ bị đánh chết đều là huyết mạch dòng chính.
Cho nên hiện tại Tô gia đối đãi đệ tử huyết mạch chi thứ như nô bộc, nhưng trên thực tế huyết mạch chi thứ lại là lực lượng trung kiên của Tô gia.
Một khi những huyết mạch chi thứ này nháo sự, hơn nữa còn náo lớn, náo đến tình trạng ngươi sống ta chết, cho dù thế nào đi chăng nữa, kẻ bị tổn thất là Tô gia.
Cho nên hiện tại những đệ tử dòng chính Tô gia có ngu ngốc cũng không dám dùng sức mạnh trấn áp lực lượng chi thứ.
Huống hồ không có lão tổ Tô gia ra mặt, bọn họ có thể trấn áp võ giả chi thứ hay không lại là chuyện khác.
Thời điểm giương cung bạt kiếm, Tô Minh Lễ mang người xuất hiện, hắn cau mày quát lớn:
- Làm gì thế? Người một nhà nội đấu, các ngươi chuẩn bị làm trò cười cho kẻ khác sao? Tất cả lui ra!
So với Tô Minh Viễn, Tô Minh Lễ làm gia chủ cũng có vài phần uy vọng.
Dù sao Tô gia Tô Minh Viễn là thuộc về phái cải cách, không được đại đa số huyết mạch dòng chính Tô gia ưa thích, từ đó bị Tô Minh Lễ mang theo đại bộ phận người đối nghịch với hắn.
Nếu hiện tại đổi Tô Minh Lễ thành gia chủ lại không có ai đối nghịch với hắn, cho nên hắn mới mở miệng đã làm tất cả huyết mạch dòng lui ra.
Chỉ có điều Tô Minh Kỳ và huyết mạch chi thứ không lui.
Hôm nay bọn họ gây ra động tĩnh lớn như thế, đương nhiên không chỉ vì đòi công đạo cho đám người Tô Trọng Anh hoặc chỉ giúp bọn họ vượt qua một kiếp này, mà là vi muốn ép vua thoái vị!
Tô Minh Kỳ là người rất nhẫn nhịn, lúc trước hắn nuốt riêng đan dược bị Tô gia chấp hành gia pháp trọng phạt, về sau lại bị xa lánh, nhưng hắn lại không có một câu oán hận huyết mạch dòng chính, có thể nghĩ hắn làm người ẩn nhẫn cỡ nào.
Trọng yếu nhất là, trong tình huống không có bất cứ tài nguyên tu luyện nào, hắn lại dựa vào nghị lực của mình tu hành đến một bước này, ngay cả Tô Minh Đoan cũng thua hắn, kẻ có thể ẩn nhẫn và cứng rắn như thế làm sao có thể bị câu nói đầu tiên của Tô Minh Lễ dọa lùi?
Kỳ thật ngày hôm qua đám người Tô Trọng Anh đến tìm hắn, Tô Minh Kỳ đã biết rõ cơ hội giúp đệ tử chi thứ xoay người đã tới, thiên thời địa lợi nhân hoà đã đứng bên cạnh bọn họ.
Luận thiên thời, cuộc chiến Ngô Đồng sơn đã gây tổn thương lớn lên huyết mạch dòng chính, huyết mạch chi thứ không có tổn thương, hiện tại lực lượng trung kiên chân chính của Tô gia là bọn họ.
Địa lợi, hiện tại Tô gia bước vào giang hồ lần nữa, những đệ tử chi thứ đang tuyệt vọng lại nhìn thấy hi vọng, cũng có chút không cam lòng, cho nên Tô Minh Kỳ mới có thể triệu tập bọn họ tới đây.
Cuối cùng là nhân hòa, đó là chuyện của Tô Trọng Anh, lần này Tô Trọng Viễn làm quá mức như thế, bọn họ cũng có lý do đi tìm lão tổ Tô gia đòi hỏi một công đạo!
Kỳ thật Tô Minh Kỳ không muốn đối kháng cả Tô gia, hắn không có thực lực đó, cũng không dám suy nghĩ như vậy.
Bọn họ ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, thật vất vả chờ đến lúc thiên thời địa lợi nhân hoà tề tựu, hắn chỉ muốn làm một chút, đó chính là cải biến địa vị của đệ tử chi thứ tại Tô gia.
Bọn họ không cầu địa vị của bọn họ tương đương dòng chính, nhưng chỉ cầu Tô gia cho bọn họ đãi ngộ của đệ tử chính thức, không giống như bây giờ, bọn họ mang tiếng là người Tô gia nhưng chỉ là nô bộc Tô gia.
Tô Minh Lễ nhìn các đệ tử chi thứ, hắn cau mày nói:
- Các ngươi còn tụ tập ở nơi này làm gì? Còn không giải tán?
Tô Minh Kỳ yên lặng nhìn Tô Minh Lễ, thản nhiên nói:
- Gia chủ, chúng ta muốn đòi hỏi công đạo, tuy chúng ta thân là huyết mạch chi thứ, nhưng trong cơ thể lại chảy huyết mạch Tô gia.
- Kết quả hiện tại Tô gia xem chúng ta thành cái gì? Nô bộc hay là hạ nhân? Quyền sanh sát chỉ bằng một ý niệm của người khác, Tô Trọng Anh chỉ không muốn xuống núi cưỡng bức thu cung phụng của các thế lực, kết quả lại bị kéo đi chấp hành gia pháp, hiện tại ta muốn hỏi gia chủ, rốt cuộc hắn phạm vào gia pháp nào?
Bỗng nhiên Tô Minh Kỳ tiến lên một bước, trầm giọng nói:
- Nếu như gia chủ ngươi bây giờ nói Tô Trọng Viễn làm đúng, ta hiện tại sẽ mang theo tất cả đệ tử chi thứ Tô gia cùng xuống núi, trong vòng một ngày sẽ thu sạch cung phụng của các thế lực tông môn trong phạm vi ngàn dặm quanh Ngô Đồng sơn, gia chủ, ngươi dám nói như vậy hay không?