Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên Hồng Liệt Đào cảm thấy xấu hổ vì bản thân mình xúc động.

Yến Khuynh Tuyết cười lắc lắc đầu, nói: “Hồng đại ca ngươi đừng nói như vậy, ngươi có thể lựa chọn tới giúp ta, ta đã rất cảm kích, nếu như ngươi ra tay, ta cũng sẽ gánh việc này giúp ngươi.

Hồng Liệt Đào lúc này cũng cảm động, tính cách của hắn cổ quái nên không có bao nhiêu bằng hữu, trước kia đám người Yến Trọng Hằng đến mời chào hắn cũng bi hắn chọc giận rời đi.

Yến Khuynh Tuyết làm như vậy hắn cảm thấy chân thành trong đó, so với việc đám người Yến Trọng Hằng chỉ muốn lợi dụng lực lượng của hắn làm việc, Hồng Liệt Đào cảm giác mình không có nhìn lầm người.

Nội tâm Đào Thiên cùng Niếp Phương cũng cảm thấy ấm áp, tối thiểu đi theo Yến Khuynh Tuyết không cần lo lắng bị tính kế sau lưng, không cần đi quan tâm những chuyện tranh quyền đoạt lợi.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Tín lắc đầu.

Hắn không đồng ý phương thức đối xử chân thành với mọi người của Yến Khuynh Tuyết, bởi vì có chút thời điểm ngươi đối xử chân thành với người khác nhưng không có nghĩa người khác đối xử chân thành với mình.

Nhưng không thể phủ nhận phương thức của Yến Khuynh Tuyết làm nội tâm người ta cảm thấy thoải mái, nhưng tối thiểu loại phương thức này không phù hợp với Tô Tín.

Hắn vẫn tin tưởng vững chắc, muốn thủ hạ sẵn sàng đi theo mình, lợi ích mới là trọng yếu nhất.

Sau khi trở về, Yến Khuynh Tuyết cũng bắt đầu bảo Lương bá chuẩn bị thương

đội.

Đương nhiên đám người Tô Tín không giúp được cái gì, chỉ có thể đứng xem mà thôi.

Tổ kiến một thương đội chỉ cần một phần là võ giả, đại bộ phận còn cần đại lượng dân phu đến vận chuyển hàng hóa, còn có nhiều đoàn xe và xe ngựa.

Bởi vì Tô Tín muốn lũng đoạn tất cả đặc sản Nam Man cho nên thương đội rất khổng lồ, có trên trăm chiếc xe, la ngựa hơn một ngàn.

Mặt khác võ giả cảnh giới Hậu Thiên năm trăm người, Phương Hạo làm người cơ linh nên Lương bá cho hắn phụ trách câu thông với năm trăm tên võ giả, hơn nữa chính biên tốt đội ngũ chuẩn bị xuất phát.

Những việc này nghe thì đơn giản nhưng chi tiết và phương thức vô cùng phức

tạp.

Yến Khuynh Tuyết lúc trước đã được Lương bá truyền thụ các phương diện, lúc này mới trải nghiệm thực tế lần đầu tiên, nàng học tập rất nhanh, chỉ cần Lương bá dạy bảo một lần là nàng đã làm được.

Tô Tín cũng phát hiện Yến Khuynh Tuyết rất có thiên phú phương diện kinh thương, lần trước chính mình nói lũng đoạn thì những người khác nghe không hiểu, chỉ có Yến Khuynh Tuyết vừa nghe Tô Tín nói đã hiểu.

Sau khi mọi người đã chuẩn bị xong, Lương bá dẫn một tiên sinh phòng thu chi tới, hắn mang mười cái rương lớn đưa cho Yến Khuynh Tuyết, bên trong có một triệu lượng bạc.

Yến Hoàng Cửu cho bọn họ tài chính khởi động, mỗi người đều là một triệu lượng, tiên sinh phòng thu chi lại là tâm phúc của Yến Hoàng Cửu, lúc này cần bọn

họ đi theo.

Tác dụng của bọn họ là giám sát thương đội, mua sắm bất kỳ vật gì đều chỉ sử dụng một triệu lượng bạc, nếu vận dụng tiền của mình sẽ xem như thất bại.

Cho nên dù tiên sinh phòng thu chi chỉ là người bình thường, bọn họ cũng phải ngoan ngoãn đối đãi tốt mà không dám bất kính.

Yến Khuynh Tuyết hơi có chút lo lắng nói: “Chỉ có một triệu lượng bạc, mà chúng ta lại chuẩn bị nhiều xe ngựa như thế, ta vừa rồi tính toán một chút, một triệu lượng mua được đồ vật chưa chứa tới một phần mười xe ngựa.

Tô Tín nói khẽ: “Nếu như dùng giá cả bình thường mua sắm, một triệu lượng bạc không mua được bao nhiêu, lần này chúng ta đi không có mua sắm theo giá cả bình thường..”

Đặc sản Nam Man trong Thường Ninh phủ bán giá nào là do hắn quyết định nên hắn hiểu rõ nhất, hắn còn không biết trong đó lợi nhuận bao nhiêu sao? Lần này hắn không có ý định mua sắm theo giá cả bình thường.

Yến Khuynh Tuyết gật gật đầu, nếu Mạnh công tử có nắm chắc thì nàng cũng an tâm.

Tô Tín bên này chuẩn bị thỏa đáng, còn kém xuất phát, nhưng hào khí bên phía đám người Yến Thư Hằng vô cùng ngưng trọng.

Mạc Trầm Đào bị Hồng Liệt Đào chém một đao vào cơ thể, mặc dù không có chết nhưng bị thương nặng.

Sau đó Yến Thư Hằng lập tức tìm đến đại phu chữa trị cho Mạc Trầm Đào, sau khi chữa trị nhiều giờ, tên đại phu đi tới nhưng lắc đầu nói: “Đại công tử, tánh mạng hắn không đáng ngại nhưng một đao kia chém quá ác, trực tiếp chặt đứt xương ngực và kinh mạch của hắn rồi.”

“Tuy lão phu có thể cứu mạng hắn nhưng đao khí đã xâm nhập thân thể, phá nát hơn phân nửa kinh mạch trong người hắn, muốn khép lại cực khó, tối thiểu lão phu

không có biện pháp.”

Đại phu này chính là đại phu tốt nhất trong thành Thương Sơn, chuyên môn chữa trị thương thế cho võ giả, nếu hắn không trị hết cũng chỉ có thể chuyên môn đi tìm những thần y nổi danh trên giang hồ mà thôi.

Nhưng đáng tiếc những người kia đừng nói là Yến Thư Hằng, cho dù là Mạc gia chủ đi mời cũng không mời được.

Yến Thư Hằng tối mặt, hắn nói: “Thật không có biện pháp trị liệu sao? Vậy hắn sau này thế nào?”

Tên đại phu lắc lắc đầu nói: “Lão phu đã dùng hết thủ đoạn, thật không có biện pháp nào khác, về sau hắn chưa tính là phế nhân nhưng không thể phát huy ra lực lượng võ giả Tiên Thiên.”

“Thậm chí hắn cũng không thể vận dụng chân khí, nếu không chân khí sẽ xé nát kinh mạch của hắn, như vậy sẽ không còn đường xoay chuyển.”

Nói xong tên đại phu kia cáo biệt, lưu lại Yến Thư Hằng đang tức giận.

Tuy nói Mạc Trầm Đào sẽ không biến thành phế nhân nhưng không thể sử dụng chân khí thì có khác gì phế nhân? Chỉ bằng lực lượng thân thể, Mạc Trầm Đào nhiều lắm chỉ tương đương với võ giả Hậu Thiên sơ kỳ mà thôi, với Mạc Trầm Đào mới ba mươi tuổi mà nói chẳng khác gì phế nhân cả.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK