Tên võ giả xấu xí hừ lạnh nói:
Ai quan tâm ngươi có vũ đạo mới hay không? Nhảy cái gì không giống nhau, nhanh bảo bọn họ đi mời Thái vương điện hạ uống rượu quan trọng hơn.
Đương gia Phong Hoa Lâu do dự nói:
Nhưng các nàng đang mời các vị đại nhân Lục Phiến Môn uống rượu, hiện tại vẫn đang trong thời gian làm việc.
Tên võ giả xấu xí khinh thường nói:
Lục Phiến Môn thì sao? Thái vương điện hạ vẫn chờ đấy, cho dù Lục Phiến Môn cũng phải đứng sang một bên!
Nói xong, tên võ giả xấu xí đẩy phu nhân sang một bên, trực tiếp đi lên lầu.
Trên lầu lúc này, với thính lực của Thiết Vô Tình và Tô Tín đương nhiên nghe rõ tên võ giả xấu xí nói chuyện, hơn nữa Lăng Chấn cũng nghe được, ba người này có vẻ mặt lúng túng.
Đặc biệt là câu nói ‘ Lục Phiến Môn thì sao ’, nói lời này trước mặt ba võ giả Hóa Thần Cảnh Lục Phiến Môn, quả thực đúng là chán sống mà.
Trên mặt Tô Tín nở nụ cười nhưng trong lòng không cười, nói:
Thủ hạ Thái vương điện hạ đều có đức hạnh này? Nếu là như vậy, ta cảm giác không cần phải cẩn thận hắn làm gì.
Thiết Vô Tình lắc lắc đầu nói:
Người này có thể là võ giả tán tu hắn trực tiếp chiêu mộ trên giang hồ, kiến thức có hạn nhưng lại tiểu nhân đắc chí, chỉ có thể chọc người ta chê cười, tâm phúc chân chính của Cơ Ngôn Thành không có ngu ngốc như thế.
Bọn họ đang nói chuyện, tên võ giả Thần Cung Cảnh đi lên lầu, vừa đi vừa nói:
Người Lục Phiến Môn trên lầu nghe đây, nhanh nhường ca cơ lại, Thái vương điện hạ đang ở dưới lầu đấy.
Hắn trực tiếp đẩy cửa ra, nhưng lại ba gã võ giả Hóa Thần Cảnh như Tô Tín lạnh lùng nhìn chằm chằm vào, những lời hung hăng càn quấy kế tiếp bị nuốt trở về.
Đối với võ giả Thần Cung Cảnh tu hành lâu năm nhưng không thể đột phá Hóa Thần Cảnh như hắn mà nói, Hóa Thần Cảnh chính là võ đạo tông sư không ai địch nổi.
Mặc dù hiện tại chủ tử sau lưng hắn là Thái vương Cơ Ngôn Thành, hắn cũng không dám quá mức lỗ mãng.
Cho nên hắn ho khan hai tiếng, chắp tay nói:
Mấy vị, Thái vương điện hạ đang mở yến đãi khách dưới lầu, không biết mấy vị có thể nhường những ca cơ đầu bảng này được hay không?
Hắn nghĩ tới những người Lục Phiến Môn này đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, nhưng Thái vương Cơ Ngôn Thành chính là hoàng tử, bọn họ với tư cách thần tử, dù thế nào cũng phải cho mặt mũi mới đúng.
Nhưng ai ngờ hắn vừa nói ra lời này, Tô Tín và Thiết Vô Tình đều cười lạnh không thôi, ngay cả Lăng Chấn rất láu cá cũng không nói một lời.
Hiện tại Tô Tín đã có thể khẳng định, tên võ giả này đoán chừng là tán tu giang hồ Cơ Ngôn Thành mới chiêu mộ, hơn nữa còn là loại người không có kiến thức,
cho rằng Cơ Ngôn Thành thân là hoàng tử thì nhất định phải lớn hơn so với Lục Phiến Môn.
Thật tình không biết đối với Lục Phiến Môn mà nói, bọn họ không muốn cũng không thể toàn bộ tham gia vào việc tranh đoạt hoàng, nếu không ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo tỏ thái độ ủng hộ hoàng tử nào, những người khác đoán chừng sẽ bị dọa sợ không nhỏ.
Nhìn thấy tất cả mọi người không lên tiếng, tên võ giả kia nói:
Ngươi có là ý gì? Không cho Thái Vương điện hạ mặt mũi? Tô Tín cười lạnh nói:
Mặt mũi là mình tranh giành, không phải người khác cho, trở về chuyển cáo Thái vương điện hạ, muốn vũ cơ, bảo hắn tự mình tới đây.
Tên võ giả kia hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Tô Tín và nói:
- Các ngươi thật lớn mật, thậm chí không cho Thái vương điện hạ mặt mũi.
Sắc mặt Tô Tín lạnh lẽo, trực tiếp tát một cái, chân khí cuồng bạo phát ra âm bạo, tên võ giả kia trực tiếp bị tát phun máu miệng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Lần sau trước khi nói chuyện nên suy nghĩ một chút, đừng quên chính mình là thân phận gì, một con chó cũng dám hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta?
Tô Tín thản nhiên nói.
Tên võ giả kia bụm mặt, ánh mắt lộ ra vẻ oán độc nhưng cũng không dám nói nhiều một câu, vội vàng chạy xuống lầu.
Đối với cách làm của Tô Tín, Thiết Vô Tình không có tỏ vẻ gì, ngay cả Lăng Chấn chuẩn bị làm ra vẻ mặt hiền lành cũng không có gì tỏ vẻ.
Thái vương Cơ Ngôn Thành tự mình đến, hắn ngược lại sẽ cho mặt mũi nhưng ngươi chỉ là tiểu võ giả Tiên Thiên cũng dám nói ẩu nói tả trước mặt ba Hóa Thần
Cảnh võ đạo tông sư, muốn chết phải không?
Cho dù ngươi là người của Thái vương Cơ Ngôn Thành, nhưng Lục Phiến Môn ta cũng không phải phụ thuộc Cơ Ngôn Thành ngươi, ngươi phái người tới nói một câu ta liền chịu thua, còn muốn thể diện hay không?
Cho nên đám người Tô Tín biết rõ Cơ Ngôn Thành có khả năng không biết hành vi của tên võ giả nhưng bọn họ vẫn không cho đối phương mặt mũi, việc này liên quan thể diện Lục Phiến Môn, chuyện này cũng không thể nhượng bộ.
Qua không đến nửa khắc đồng hồ, dưới lầu có tiếng bước chân truyền đến, một giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên:
Nghe nói có người không cho bổn vương mặt mũi? Mặt mũi bổn vương không đáng tiền như vậy?
Một thanh niên dáng người khôi ngô, khuôn mặt anh tuấn dẫn theo một đám người đi lên lầu, tên võ giả trước kia cũng đi bên cạnh hắn.
Trừ má trái hắn bị Tô Tín tát một cái ra, má phải của hắn lại sưng to lên, hiển nhiên cũng bị Cơ Ngôn Thành tát một cái, trách hắn gây chuyện thị phi.