Tại thành Thương Sơn là nơi tấc đắc tấc vàng lại có nơi ở như thế, giá trị căn bản không cách nào đánh giá.
Yến Hoàng Cửu rất công bằng với các con của mình, cho dù là ai cũng có nhà cửa to lớn.
Sau khi tới nhà, Yến Khuynh Tuyết đã an bài xong yến hội và mời Tô Tín dùng cơm tẩy trần, chủ yếu là muốn Tô Tín làm quen với thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết.
Nhưng đợi đến lúc chính thức gặp được thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết, Tô Tín không khỏi lắc đầu, quả thật còn yếu hơn so với Tô Tín suy nghĩ.
Thủ hạ của Yến Khuynh Tuyết trừ Lương bá là võ giả Tiên Thiên ra, mạnh nhất chính là A Ngượng tu vi Hậu Thiên Đại viên mãn.
Dưới A Nhượng có năm võ giả Hậu Thiên trung kỳ, trong đó chỉ có một người là do Yến Khuynh Tuyết mời chào được, người nọ từng đắc tội với Yến Trọng Hằng, bị Yến Khuynh Tuyết thù hận nên sinh ra cảm kích ở lại nơi này.
Bốn người khác là Yến Khuynh Tuyết dùng bạc mời chào, đều là võ giả thực lực không tính là mạnh.
Võ giả hơi có lòng cầu tiến sẽ đi tới chỗ đám người Yến Trọng Hằng, tối thiểu bọn họ còn có udowcj đan dược tu hành nhanh hơn.
Nhưng bọn họ lựa chọn Yến Khuynh Tuyết tiều lường hàng tháng cao nhưng không có tài nguyên tu luyện, những người này có thể nghĩ.
Nhưng võ giả Hậu Thiên sơ kỳ không cần phải nói, những người này có thể nắm một bó to trong thành Thương Sơn, tùy thời có thể mời chào được.
Sau khi ăn xong, Tô Tín bảo người khác đi ra ngoài, chuẩn bị một mình nói chuyện với Yến Khuynh Tuyết.
Một mình đối mặt Tô Tín, trên mặt Yến Khuynh Tuyết có một tia không tự nhiên.
“Mạnh công tử, thủ hạ của ta có chút thực lực quá yếu ah.
Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Thực lực thủ hạ yếu có thể nghĩ biện pháp nhưng ta muốn biết Yến tiểu thư muốn như thế nào?
“Ta?”
Yến Khuynh Tuyết chỉa chỉa chính mình, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
“Đúng thế, chính là ngươi, rốt cuộc ngươi muốn tự bảo vệ mình hay muốn tranh vị trí thành chủ?”
Tô Tín nhìn đôi mắt Yến Khuynh Tuyết, nói: “Yến tiểu thư, nếu như ngươi muốn tự bảo vệ mình thì hiện tại ngươi đã làm được, ta dám cam đoan, sau cuộc chiến ngày hôm nay đám người Yến Trọng Hằng tuyệt đối không dám trêu chọc ngươi.”
“Sau này thì sao? Chờ đợi đám người Yến Trọng Hằng kế thừa vị trí thành chủ, bọn chúng sẽ đối xử với ngươi như thế nào?”
“Bên cạnh giường sao cho phép có người ngủ ngáy, đoán chừng tới lúc đó trong tất cả con nối dõi của phụ thân ngươi đoán chừng chỉ có thể lưu lại một, những người khác sẽ bị thanh lý, ngươi đương nhiên cũng không chạy thoát một kiếp này.”
Yến Khuynh Tuyết vừa muốn nói gì đó liền bị Tô Tín trực tiếp cắt lời
“Yến tiểu thư, ngươi không cần phải nói cái gì ‘ bọn họ chắc có lẽ không ngoan
độc như thế ’, những huynh đệ tỷ muội của ngươi thế nào thì ngươi không hiểu rõ sao? Bọn họ tuyệt đối có thể làm được.”
Tô Tín nói chuyện và cười vui vẻ: “Yến thành chủ cả đời gây dựng nên cơ nghiệp này, Mạnh Thanh Trạch ta rất bội phục, ta lại không dám gật bừa phương thức hắn bồi dưỡng con cái.”
“Hắn từ nhỏ nuôi ý thức cạnh tranh với con cái của mình, thậm chí bồi dưỡng bọn họ như sâu độc, còn kém cho bọn họ tự giết alanx nhau, làm cho những huynh đệ tỷ muội không có than tình gì đáng nói, thậm chí còn nghĩ biện pháp trừ khử đối phương.”
“Hiện tại có hắn tọa trấn, những mầm mống này chỉ có thể thông qua phương thức cạnh tranh, hoặc là do thủ hạ đọ sức,, nhưng đợi đến lúc hắn chết thì ai tuân thu quy củ này chứ?”
Yến Khuynh Tuyết im lặng, nàng biết rõ những việc này nhưng nàng tới hiện giờ không dám thừa nhận mà thôi.
Phương thức Yến Hoàng Cửu giáo dục con cái đúng là có vấn đề, hơn nữa là vấn đề lớn, cũng may mắn Yến Khuynh Tuyết khi còn bé không theo chân bọn họ, mà là sinh sống cùng mẫu thân lương thiện, mới không thay đổi thành bộ dạng áạm người Yến Trọng Hằng.
Trước kia Tô Tín bôi phục Yến Hoàng Cửu là giả, hắn khinh bỉ phương thức đào tạo con cái mới là thật.
Yến Hoàng Cửu cũng chỉ là người xuất thân tán tu, mặc dù có chút tư thái kiêu hùng nhưng khí lượng vãn quá nhỏ.
Phương thức nuôi dưỡng con cái của hắn là bồi dưỡng ra người mạnh nhất, nhưng làm như vậy được cái gì? Thành Thương Sơn sẽ không bởi vì một người mà phát sinh biến hóa, phương thức bồi dưỡng con cái của hắn chẳng khác gì hoàng thất cạnh tranh, trình độ tàn nhẫn chỉ chứa một người.
GIang hồ nơi này không thuộc về hoàng tộc, thành Thương Sơn cũng không phải sở hữu của hoàng thất Đại Chu, thủ hạ cường giả vô số, chỉ cần hoàng đế không tìm đường chết thì giang sơn không lo.
Nếu Thành Thương Sơn muốn phất triển, có lẽ nên đi học từ mấy đại thế gia lTương Nam, phát triển thành hình thức gia tộc.
Hiện tại hình thức gia tộc cạnh tranh ác liệt nhưng tối thiểu vẫn có thể bảo trì đoàn kết nhất trí.
Hơn nữa hình thức gia tộc như quả cầu tuyết lăn, chỉ cần không có xuất hiện biến cố quá lớn sẽ chậm rãi tăng trưởng.
Như hiện thành Thương Sơn, mọi người có đôi khi gọi Yến Hoàng Cửu là thành chủ, có lẽ nên gọi Yến Kế Hăng là người Yến gia, là Yến gia thành Thương Sơn.
Đáng tiếc con đường này lại bị Yến Hoàng Cửu chôn vùi triệt để, vết rách từ các con hắn dã hình thành, căn bản có không khả năng đoàn kết hình thành Yến gia thành Thương Sơn.