Tô Tín dùng một chiêu Tam Phân Thiên Hạ phá ngạnh công, Huyền Quan ngày xưa không ngăn được, hiện tại Trì Pháp Thượng Sư cũng không ngăn được.
Phật môn luôn nói cái gì thân thể thành phật, nhưng thế gian này không có công pháp luyện thể nào hoàn mỹ, bởi vì hoàn mỹ vốn chính là một loại thiếu hụt.
Tam Phân Thiên Hạ trực tiếp phá tam tráo môn của đối thủ, Trì Pháp Thượng Sư phun ra một ngụm máu tươi, ba đạo chỉ kính rơi xuống, hai đạo bị Trì Pháp Thượng Sư ngăn cản, nhưng một đạo trong đó lại đánh vào vai của hắn, hơn nữa còn lưu lại một lỗ máu!
Thời điểm Tô Tín chuẩn bị động thủ, một giọng nói bén nhọn từ cửa vọng vào:
- Chậc chậc, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Tô đại nhân lại đánh thượng sư Mật Tông?
Đường Hiển đi vào trong tửu lâu, đi theo hắn vào tửu lâu còn có một tên phiên tăng Dung Thần cảnh, hắn chính là võ giả Đại Uy Thiên Long tự, là Trì Minh sư huynh của Trì Pháp.
Trì Minh Thượng Sư đi đến trước người Trì Pháp Thượng Sư, hắn cầm đan dược cho đối phương ăn, ánh mắt nhìn thẳng Tô Tín, trầm giọng nói:
- Ta muốn công đạo.
Hỏa vân trên người Trì Minh Thượng Sư sáng chói mắt, toàn bộ Xuyên Hương Lâu như biến thành lò nướng, người nào cũng cảm nhận được lửa giận trong mắt hắn.
Trên người Tô Tín tỏa ra khí tức lạnh lẽo, có thể làm cho người ta không rét mà run.
Trong tửu lâu phân chia hai thái cực rõ ràng, cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.
- Công đạo? Ngươi nghĩ muốn công đạo gì?
Tô Tín cười lạnh nói:
- Nơi này là Thịnh Kinh thành, không phải Tây Cương của các ngươi, muốn công đạo, các ngươi còn chưa đủ tư cách!
Hỏa vân trên người Trì Minh Thượng Sư tỏa ra nhiệt lực vô cùng kinh người, hai mắt bắn ra lửa giận.
Thời điểm hắn định phát tác, Đường Hiển ho khan một tiếng nói:
- Hai vị chậm đã, nơi này chính là Thịnh Kinh thành, uy thế hai võ giả Dung Thần cảnh động thủ lớn bao nhiêu, các ngươi nên biết rõ, lại đánh nữa, Thịnh Kinh thành sẽ biến thành cái gì?
- Có chuyện gì đi tới chỗ bệ hạ nói là tốt rồi, cần gì giương cung bạt kiếm chứ?
Vẻ mặt Trì Minh Thượng Sư lạnh lẽo, hỏa vân quanh người hắn ảm đạm.
Nâng Trì Pháp Thượng Sư dậy, Trì Minh Thượng Sư lãnh đạm nói:
- Đường công công, lúc trước Nhân Hoàng bệ hạ đã hứa hẹn cho chúng ta truyền đạo trong Thịnh Kinh thành, kết quả xảy ra chuyện này, chẳng lẽ đường đường Đại Chu nói không giữ lời hay sao? Việc này ta sẽ đích thân đi báo cáo Nhân Hoàng bệ hạ, đòi hỏi một công đạo.
Nói xong Trì Minh Thượng Sư trực tiếp mang người rời đi.
Đường Hiển cười cười, nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, ngươi cần gì chứ? Những phiên tăng Mật Tông này không dễ chọc, huống hồ bọn họ hiện tại hợp tác với Đại Chu, các ngươi làm như vậy sẽ đẩy bệ hạ vào thế khó xử.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Ta biết rõ bọn chúng không dễ chọc, huống hồ ta cũng không muốn chọc bọn chúng.
- Tuy không muốn trêu chọc nhưng ta không dễ dàng tha thứ cho kẻ nào dám động vào điểm mấu chốt của ta, phá hư quy củ của ta.
- Đường công công, lúc trước ta làm thế nào dừng chân trong Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành, có lẽ ngươi cũng biết.
- Khi đó ta thật vất vả mới lập nhiều quy củ như thế, nhưng đám phiên tăng tới từ bên ngoài lại đánh vỡ, ta tuyệt đối không tha thứ.
Đường Hiển pha trò nói:
- Tô đại nhân ngươi tự giải quyết cho tốt, việc này đã kinh động bệ hạ, hơn nữa đám phiên tăng kia sẽ đi tới chỗ bệ hạ cáo trang, dù sao Tô đại nhân ngươi có chuẩn bị là được rồi.
Nói xong, Đường Hiển trực tiếp quay người rời đi.
Trong tửu lâu, Tề Long đi tới hỏi:
- Đại nhân, chuyện này rất phiền toái sao?
Tô Tín nhìn cửa ra vào tửu lâu, nói:
- Nói phiền toái cũng phiền toái, nói không phiền toái cũng không phiền toái, tất cả xem thái độ của bệ hạ.
- Kỳ thật chuyện trên thế gian là vậy, có khi không phải ngươi lui một bước là có thể giải quyết
- Người bình thường còn dễ nói, nhưng võ giả với nhau, ngươi lui một bước, đối phương sẽ tiến thêm một bước, thẳng đến khi dồn ngươi vào góc tường mới thôi.
- Ta không muốn trêu chọc Tây Cương Mật Tông, nhưng ta không muốn bọn chúng được một tấc lại tiến một thước.
Tề Long không rõ Tô Tín nói là có ý gì.
Nhưng hắn biết rõ thủ đoạn làm việc của Tô Tín rất cấp tiến.
Thanh Thành kiếm phái đã bị Tô Tín tiêu diệt, Tây Cương Mật Tông cũng không làm gì được Tô Tín.
Huống hồ nơi này không phải hang ổ của Tây Cương Mật Tông, hơn nữa là Thịnh Kinh thành của Tô Tín.
Tô Tín nhìn thấy cây đao đứt rời của Tề Long, trong nội tâm hơi động, hắn cầm Cát Lộc Đao vừa rút thưởng trong túi giới tử giao cho Tề Long.
- Binh khí của ngươi gãy rồi, về sau ngươi cứ dùng nó đi.
Tề Long biểu hiện không tồi, làm việc quả quyết, trọng yếu nhất hắn đối mặt những phiên tăng Mật Tông kia lại còn đánh thắng, cũng không ném mặt mũi Tô Tín, việc này đã đáng ban thưởng cho hắn.
- Đa tạ đại nhân!
Tề Long kích động tiếp nhận Cát Lộc Đao.
Địa binh vô cùng trân quý, kỳ thật võ giả Hóa Thần cảnh Lục Phiến Môn cầm binh khí Huyền cấp cũng không ít, hắn không nghĩ tới Tô Tín lại ban thưởng cho hắn một thanh Địa binh, hơn nữa còn là một thanh Địa binh cực phẩm chế tác rất tinh xảo.
Đám người Tô Tín đi rồi, Trì Minh cũng dắt díu Trì Pháp trở lại trụ sở của bọn họ tại Thịnh Kinh thành.
Sắc mặt hai người âm trầm tới mức đáng sợ, chuyện lần này không thể bỏ qua như thế.
Hai người bọn họ đều là võ giả Dung Thần cảnh, được tôn xưng thượng sư tại Tây Cương.
Tây Cương Mật Tông một nhà độc đại, thượng sư chính là chân phật trong suy nghĩ của dân chúng tầm thường, thân phận địa vị vô cùng cao quý.
Kết quả hiện tại đến Thịnh Kinh thành, bọn họ ăn thiệt thòi lớn như thế, hai người bọn họ không chịu đựng nổi.
Trì Minh nâng Trì Pháp tiến vào gian phòng sâu nhất, đẩy cửa ra, cung kính thi lễ nói:
- Đại Thế Chí Thượng Sư, Trì Pháp bị Tô Tín đánh trọng thương, người này hoàn toàn không đặt Mật Tông vào trong mắt, có hắn một ngày, không có bao nhiêu người trong Thịnh Kinh thành nguyện ý gia nhập Mật Tông ta.
Chuyện này rất rõ ràng, Mật Tông bắc thượng truyền đạo lại bị Tô Tín giáo huấn, nếu bọn họ không dám phản kích, người ta đi theo tông giáo như vậy có tương lai gì?
- Đạo môn ngày xưa là quốc giáo, phật tông truyền đạo tại Trung Nguyên cũng không phải dùng từ bi độ người, mà dùng giới đao và hàng ma xử trong tay.
Lão tăng trong phòng già nua, dáng người gầy yếu.
Nhưng cơ bắp toàn thân hắn như kim loại đúc thành, cho dù đã gầy thành da bọc xương, nhưng vẫn làm người ta cảm nhận được lực lượng của hắn.
Lão tăng này tên là đại thế, kỳ thật không phải là tên cũng không phải pháp hiệu, mà là tôn hiệu Bồ Tát.
Trong Tây Cương Mật Tông, võ giả Dung Thần cảnh được xưng là thượng sư, võ giả Hóa Thần cảnh có tu vi phật pháp thâm hậu cũng có thể được người ta gọi là thượng sư.
Sau khi tới Dương Thần cảnh, bọn họ sẽ vứt bỏ tên và pháp danh của mình, sẽ dùng tên của một Bồ Tát.
Người mạnh nhất Tây Cương Mật Tông ý đồ dùng thân thể siêu thoát thành phật, Dương Thần cảnh đã là đỉnh phong trên giang hồ, cho nên tồn tại như Dương Thần cảnh tại Tây Cương Mật Tông có thể dùng tên của Bồ Tát thay thế pháp danh của mình.
Pháp danh Đại Thế Chí Thượng Sư chính là Đại Thế Chí Bồ Tát.
Hơn nữa vị Đại Thế Chí Thượng Sư này không phải người Đại Uy Thiên Long tự, mà là thượng sư của Kim Cương tự.
Đại Uy Thiên Long tự có cường giả Dương Thần cảnh tọa trấn, nhưng lại có hai người, chỉ có điều trùng hợp bọn họ đang bế quan, cho nên lần này Đại Uy Thiên Long tự không có phái cường giả Dương Thần cảnh tới.
Nhưng không sao cả, Tây Cương Mật Tông Kim Cương tự độc đại, ngày bình thường khẳng định có chút tranh chấp, nhưng tối thiểu bọn họ sẽ đoàn kết vào thời khắc mấu chốt giống như một liên minh, Kim Cương tự chính là minh chủ của bọn họ.
Dù sao thực lực Kim Cương tự quá mạnh mẽ, mạnh đến mức các giáo phái Mật Tông khác cộng lại cũng không phải đối thủ của Kim Cương tự.
Cho nên mấy giáo phái bọn họ tranh đấu với nhau nhưng chưa từng ma sát với Kim Cương tự, hiện tại bắc thượng truyền đạo cũng dùng Kim Cương tự cầm đầu.
Đại Thế Chí Thượng Sư thở dài một hơi, nói:
- Mật Tông ta ở Tây Cương nhiều năm, hiện tại muốn bắc thượng truyền đạo gian khổ có thể nghĩ.
- Tô Tín chẳng qua chỉ là chướng ngại nhỏ trong đó mà thôi, đối thủ chính thức của chúng ta còn chưa xuất hiện.
Trì Minh và Trì Pháp im lặng không nói, bọn họ biết Đại Thế Chí Thượng Sư nói là ai.
Phật môn tam tự, Thiếu Lâm tự, Kim Cương tự, Liên Hoa Thiện Viện.
Trong ba tự này, Liên Hoa Thiện Viện một lòng tu phật, đã lâu không xuất thế, truyền nhân Liên Hoa Thiện Viện xuất hiện lần trước đó trong mắt người đời chính là những năm cuối chiến loạn của Đại Tấn.
Cho nên cho dù rất nhiều người cũng biết Liên Hoa Thiện Viện rất mạnh nhưng không ai xem bọn họ là đối thủ, bởi vì Liên Hoa Thiện Viện vĩnh viễn sẽ không uy hiếp lợi ích của ai.
Còn lại Mật Tông Kim Cương tự và Thiếu Lâm tự có chênh lệch vô cùng lớn, người trong giang hồ vừa nhắc tới phật tông sẽ nghĩ tới Thiếu Lâm tự, vô ý thức bài trừ Kim Cương tự ra ngoài.
Trên thực tế chênh lệch giữa hai bên không chỉ như thế, Thiếu Lâm tự chiếm cứ Trung Nguyên dồi dào, hùng bá Hà Nam đạo, tài nguyên và danh tiếng mời chào đệ tử lại không phải Kim Cương tự có thể so sánh.
Dù sao Tây Cương vật tư thiếu thốn cằn cỗi, cho dù Kim Cương tự là tồn tại vô thượng tại Tây Cương, nhưng cũng không phát triển nhanh bằng Thiếu Lâm tự có được Hà Nam đạo.
Mật Tông không có đối thủ trong Tây Cương, đây mới là điểm kinh khủng nhất.
Võ giả sợ nhất chính là tính trơ, võ đạo vốn là công phạt, ngươi tu phật có thể cả đời không ra tay, nhưng nếu là người tu võ, cả đời không ra tay kết quả sẽ trở thành phế nhân giống như Ninh Viễn đường Tô gia, chiến lực trong cùng giai thấp tới mức đáng thương.
Chính bởi vì không có đối thủ, tất cả chùa miếu giáo phái trong Tây Cương Mật Tông vì không muốn ảnh hưởng tới nguyên khí nên không đấu sinh tử, cho nên tu vi của võ giả Tây Cương Mật Tông bắt đầu suy giảm.
Mặc dù có bí pháp quán đỉnh, nhưng quán đỉnh không thể thay thế chiến đấu, quán đỉnh truyền thừa lại chính là kinh nghiệm chiến đấu của kẻ khác, nhưng lại không phải chính ngươi, mỗi một võ giả có phương thức chiến đấu không giống nhau, cho dù là đệ tử thân truyền cũng là như thế.
Những kinh nghiệm kia chỉ giúp ngươi nhập môn nhanh hơn, lại không thể giúp ngươi đạt tới võ đạo đại thành.
Bởi vì cảm giác rõ ràng như thế, đám người Tây Cương Mật Tông mới đưa ra lựa chọn, tập hợp tất cả lực lượng chùa miếu giáo phái Mật Tông, liên hợp chuẩn bị bắc thượng truyền đạo.
Liên hợp với Cơ Hạo Điển giải mã bí mật bạch ngọc thạch bản là một nguyên nhân, nhưng đại bộ phận nguyên nhân là bởi vì Mật Tông cảm giác được nguy cơ, cho nên cần phải cải biến chính mình.