Sau khi trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn, Thiết Chiến hỏi qua Tô Tín có cần hỗ trợ hay không, trong Lục Phiến Môn có truy phong tuần bổ và tập sự mật thám không làm nhiệm vụ sẽ phối hợp với Tô Tín.
Dù sao đây chính là đại sự, sẽ diệt thế lực đỉnh cấp, cũng là việc thời điểm Đại Chu đỉnh phong nhất chưa hoàn thành bao giờ, loại chuyện này đủ sức được Thiết Chiến coi trọng.
Tô Tín cũng không có sĩ diện cãi láo, Tô Tín không muốn những truy phong tuần bổ kia, lần này hắn hắn đi tìm người, cũng không phải đi chọc phiền toái cho mình, cho nên không dùng đến truy phong tuần bổ ra tay.
Mà tập sự mật thám, Tô Tín sẽ không có cự tuyệt.
Chỉ có điều Tô Tín bảo tất cả tập sự mật thám đi nhìn chằm chằm vào Thanh Thành kiếm phái, phòng ngừa người Thanh Thành kiếm phái bỗng nhiên ra tay giết hắn.
Tuy dựa theo phỏng đoán của Tô Tín, tông môn lớn như Thanh Thành kiếm phái ở phương diện phân phối quyền lực trong tay cao tầng, đặc biệt là trong tình huống không thể trấn áp cục diện như hiện tại, muốn ra tay với hắn cũng cần thời gian nửa năm đến một năm.
Nhưng mọi thứ luôn luôn có ngoại lệ, Tô Tín không muốn giao an nguy của mình cho kẻ khác, cho nên hắn mới bảo tập sự mật thám nhìn chằm chằm vào Thanh Thành kiếm phái, một khi đối phương có gió thổi cỏ lay gì đó, Tô Tín sẽ tạm lánh mặt.
Dù sao lần này hắn đi thăm vài tông môn, phần lớn thời gian đều bôn ba bên ngoài, gây chuyện không tốt sẽ cho Thanh Thành kiếm phái cơ hội lợi dụng thời cơ.
An bài tất cả, Tô Tín lập tức chuẩn bị xuất động đi tới ba kiếm phái trước.
Nếu như không có nhiệm vụ chính tuyến, Tô Tín ngược lại có thể chuẩn bị sung túc một ít mới hành động, dù sao Thanh Thành kiếm phái đang rối loạn.
Hiện tại nhiệm vụ chính tuyến chỉ co thời gian nửa năm, Tô Tín nhất định phải nắm chặt hành trình, dù sao trên đường đi Tô Tín sẽ lãng phí mất rất nhiều thế gian.
Trạm đầu tiên của Tô Tín chính là Dịch Kiếm Môn.
Thuyết phục Dịch Kiếm Môn rất đơn giản, Tô Tín có nắm chắc trăm phần trăm.
Về việc riêng, Hinh Nhi là đệ tử Mạnh Kinh Tiên, cho nên Tô Tín có vài phần tình hương khói với Dịch Kiếm Môn.
Về việc công, Dịch Kiếm Môn không có hảo cảm với bất cứ tông môn nào trong bốn trì kiếm ngũ phái còn lại
Lúc trước Dịch Kiếm Môn đại chiến với Cản Thi Phái, kế quả bản thân nguyên khí đại thương, thiếu chút nữa rớt ra khỏi hàng ngũ trì kiếm ngũ phái.
Khi đó từng có người nào nghĩ tới trì kiếm ngũ phái nên đồng khí liên chi và giúp đỡ hay không? Căn bản là không có!
Hơn nữa không chỉ không có, trong đó còn có bỏ đá xuống giếng.
Dịch Kiếm Môn ban đầu đứng đầu trì kiếm ngũ phái, kết quả Danh Kiếm Sơn Trang thừa cơ ra tay đoạt được vị trí này.
Danh Kiếm Sơn Trang lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cũng bỏ đi, dù sao trên giang hồ chỉ dựa vào thực lực nói chuyện.
Thực lực Dịch Kiếm Môn không bằng người ta, như vậy cũng không có gì để nói.
Nhưng Thanh Thành kiếm phái lại muốn tranh đoạt vị trí đệ nhất trì kiếm ngũ phái, thời điểm Dịch Kiếm Môn xuống dốc đã từng bỏ đá xuống giếng.
Có nguyên nhân như vậy, nếu Dịch Kiếm Môn còn có thể đi giúp Thanh Thành kiếm phái thì Dịch Kiếm Môn không gọi là Dịch Kiếm Môn, trực tiếp sửa gọi là Thánh Mẫu môn cho rồi.
Dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi hơn mười ngày, Tô Tín một mình một người đi tới chân núi Dịch Kiếm Môn.
Khí thế cường giả Dung Thần Cảnh tỏa ra không chút che lấp, đệ tử phụ trách tuần sơn thi lễ và nói:
- Xin hỏi tiền bối đến Dịch Kiếm Môn ta cần làm chuyện gì?
Tô Tín thản nhiên nói:
- Đại Chu Tô Tín, cầu kiến Huyền Tâm Kiếm Chủ.
Tên đệ tử kia kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Tô Tín mang theo kính sợ và hiếu kỳ.
Hiện tại cái tên truyền kỳ lưu truyền phổ biến nhất giang hồ hiện tại chính là Tô Tín.
Thực lực Hóa Thần Cảnh tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các, hơn nữa còn giết hai tên cường giả Dương Thần Cảnh, đứng hàng Địa Bảng thứ bốn mươi, cuối cùng thậm chí dẫn tới Thanh Thành kiếm phái công nhiên ban bố tất sát lệnh, muốn không chết không thôi với Tô Tín.
Đối với đệ tử Dịch Kiếm Môn tuổi trẻ mà nói, bọn họ mặc kệ Tô Tín ngươi là tay sai triều đình hay cái là gì, đệ tử mới vừa bước vào võ đạo như bọn họ sùng bái nhất chính là nhiệt huyết giang hồ và cường giả dương danh thiên hạ, tưởng tượng có một ngày mình cũng cầm kiếm tung hoành thiên hạ như thế.
Hơn nữa trọng yếu nhất chính là, bọn họ đều biết Tô Tín chính là ca ca của Tô Hinh Nhi, đệ tử kiệt xuất nhất Dịch Kiếm Môn thế hệ này,
Cho nên những đệ tử Dịch Kiếm Môn trời sinh có cảm giác thân cận với Tô Tín, nghe vậy tên đệ tử kia lập tức chắp tay nói:
- Tô tiền bối xin chờ một chút, ta đi bẩm báo.
Tên đệ tử kia leo lên sơn môn, chỉ chốc lát Dịch Kiếm Môn Sở Bất Phàm đi ra nghênh đón.
Lúc hắn nhìn thấy Tô Tín tỏa ra khí thế Dung Thần Cảnh thì nở nụ cười khổ.
- Vừa rồi sư huynh bảo ta ra đón ngươi, nói thật ta thực không muốn tiếp việc này, mỗi lần nhìn thấy ngươi, ta có cảm giác cả đời này mình sống trên thân chó.
Tô tin cười nói:
- Sở huynh ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, ngươi cách Dung Thần Cảnh không xa a?
Sở Bất Phàm lắc đầu nói:
- Cho dù tấn thăng Dung Thần Cảnh thì như thế nào? Ta vẫn không bằng ngươi.
Sở Bất Phàm nghiêm khắc mà nói cũng tính là cao thủ Nhân bảng thế hệ trước, tuổi của hắn chỉ lớn hơn Tô Tín gần hai mươi tuổi.
Trong Nhân bảng thế hệ trước, Sở Bất Phàm xem như người nổi bật, nhưng cường giả Nhân bảng thế hệ của hắn không có bao nhiêu, so ra còn kém anh tài xuất hiện lớp lớp thế hệ Tô Tín.
Có lẽ qua vài trăm năm sau, Tô Tín sẽ trở thành cự phách mà vô số người sẽ viết truyền kỳ của hắn thành sách, sau đó lại dùng việc đó dạy bảo thế hệ sau, Sở Bất Phàm hắn cũng muốn thành người như vậy.
Lắc đầu, Sở Bất Phàm ném những việc này ra khỏi đầu, hắn mang theo Tô Tín leo lên Dịch Kiếm Môn.
Chỉ có điều mới đi một nửa, Tô Tín đã nhìn thấy hai nữ tử xinh đẹp chạy xuống.
Một hai mươi mấy tuổi, dung mạo thanh tú, một chỉ hơn mười tuổi, nhìn nàng rất hoạt bát đáng yêu.
Nữ tử hơn hai mươi tuổi chính là Dịch Kiếm Môn Tạ Chỉ Yến, còn lại không cần nói cũng biết, chính là Hinh Nhi.
- Ca ca ngươi không giữ lời hứa, tại sao lâu như vậy mới tới thăm ta!
Hinh Nhi chạy đến bên người Tô Tín, nàng ôm cổ hắn, cũng tức giận chu miệng.
Tô Tín cảm thấy xấu hổ, lần trước hắn thật đáp ứng sẽ thường xuyên đến thăm Hinh Nhi, nhưng thời gian của hắn bận rộn, hơn nữa lần trước Dịch Kiếm Môn Giang Thu Liên náo loạn làm hắn không thoải mái, cho nên hắn mới kháng cự việc đến Dịch Kiếm Môn.
Với thực lực của Tô Tín hiện tại, việc này không thành vấn đề gì.
Trên giang hồ bất kỳ địa phương nào cũng phải dựa vào nắm đấm nói chuyện.
Cho dù như vậy, hắn cũng thất tín, Tô Tín phải hống Hinh Nhi vui vẻ thì nàng mới bỏ qua.
Dọc theo con đường này Hinh Nhi oán trách người giang hồ nói Tô Tín nói chuyện thủ tín, kết quả hắn lại không giữ lời với muội muội của mình.
- Tạ cô nương, đã lâu không gặp.
Tô Tín chào hỏi Tạ Chỉ Yến.
Tạ Chỉ Yến cười khổ, nói:
- Nhưng ta cảm giác không gặp tốt hơn, mỗi lần gặp ngươi, ta có cảm giác bị đả kích.
Sở Bất Phàm nhìn thấy Tô Tín đã cảm giác áp lực rất lớn, nhưng thật tình không biết áp lực của Tạ Chỉ Yến càng lớn hơn nữa.
Tuy nàng thân là nữ tử, nhưng nàng không thua gì nam nhân, kỳ thật với thực lực của nàng hiện tại, đặt trong Nhân bảng thế hệ này cũng tiến vào tốp ba, chỉ có điều Tô Tín quá mức yêu nghiệt.
Lúc trước nàng ở cảnh giới Tiên Thiên thì Tô Tín chỉ là bang chủ tiểu bang phái.
Hiện tại nàng thật vất vả tấn chức Hóa Thần, cũng vừa mới ổn định cảnh giới, nhưng Tô Tín bên này đã bước vào Dung Thần, danh dương giang hồ, thậm chí đã tru sát hai cao thủ Dương Thần.
Tạ Chỉ Yến xem như nhìn ra, nàng không thể so sánh với Tô Tín, như vậy thuần túy là tự tìm khổ cho mình.
Tô Tín nói vài câu với Tạ Chỉ Yến và Hinh Nhi hai câu liền rời đi, lời ong tiếng ve chờ nói sau, dù sao hắn hôm nay tới làm chính sự, tông chủ Dịch Kiếm Môn Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên đang chờ hắn đấy.
Trên đường, Tô Tín hỏi Sở Bất Phàm:
- Sở huynh, Hinh Nhi lúc nào xuống núi hành tẩu giang hồ?
Năm nay Hinh Nhi đã mười sáu tuổi, tuổi này trong thế lực bình thường chỉ vừa nhập môn, nhưng đặt ở thế lực đỉnh cấp đã có thể thả vào trong giang hồ.
Huống chi thực lực Hinh Nhi hiện tại đã đạt tới Thần Cung cảnh, đã có thể đưa xuống núi lịch lãm giang hồ.
Sở Bất Phàm nói:
- Thực lực và tuổi của Hinh Nhi đã đủ, nhưng bối phận của nàng lớn, lại tu hành với các đệ tử trẻ tuổi nhất của Dịch Kiếm Môn hiện tại, nàng là tiểu sư thúc của bọn họ.
- Cho nên sư huynh chuẩn bị chờ bọn họ chuẩn bị đầy đủ sẽ cùng xuống núi, như vậy còn có thể an toàn hơn một ít.
Tô Tín gật đầu, Dịch Kiếm Môn an bài như vậy cũng rất hợp lý, dù sao đệ tử trẻ tuổi kinh nghiệm giang hồ nông cạn, một mình bước chân vào giang hồ nguy hiểm lớn hơn một chút.
Hiện tại Dịch Kiếm Môn chưa triệt để khôi phục, cho nên rất giữ gìn các đệ tử trẻ tuổi, cho dù tổn thất một người cũng làm bọn họ không nỡ.
Chỉ có điều võ giả không thể bế môn không ra ngoài, cần phải bước vào lưu lạc giang hồ, bằng không thì nhiều đệ tử như vậy sẽ bị Dịch Kiếm Môn nuôi dưỡng biến thành phế nhân.
Tô Tín nói:
- Sở huynh, chờ Hinh Nhi bắt đầu bước chân vào giang hồ, làm phiền ngươi thông tri ta trước.
Sở Bất Phàm trực tiếp gật đầu đáp ứng, đây không phải việc khó, huống chi hắn cũng biết cảm tình củaTô Tín và Hinh Nhi.
Tô Tín lúc trước quyết định cho Hinh Nhi tiến về Dịch Kiếm Môn chính là vì không muốn Hinh Nhi theo mình chịu khổ, một nguyên nhân khác chính là không muốn cho Hinh Nhi bị mình che chở biến thành đại tiểu thư chỉ biết khóc lóc.
Cho nên Dịch Kiếm Môn cho Hinh Nhi đi ra ngoài bước chân vào giang hồ, Tô Tín sẽ không ngăn cản, trái lại hắn còn ủng hộ.
Cho dù ủng hộ thì ủng hộ, nhưng giang hồ hiểm ác, Hinh Nhi và các đệ tử Dịch Kiếm Môn mới bước chân vào giang hồ, Tô Tín cũng lo lắng, cho nên hắn mới bảo Sở Bất Phàm báo cho hắn biết khi Hinh Nhi đi ra ngoài lịch lãm, Tô Tín lại phái người âm thầm bảo hộ, gặp chuyện gì cũng có thể bảo hộ kịp thời.
Sở Bất Phàm dẫn theo Tô Tín đi vào cung điện sâu nhất trong Dịch Kiếm Môn, nơi này có vẻ ngoài âm u, Tô Tín lại có thể cảm nhận kiếm ý cường đại đang ở giữa cung điện.
Nơi này là chỗ ở của Mạnh Kinh Tiên, cũng là nơi hắn bế quan.