Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói của Tiêu Vô Thắng khiến cho sắc mặt tất cả mọi người ở đây lập tức biến đổi, Cơ Huyền Viễn thì quát lớn:

- Tiêu Vô Thắng, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ? Dám nhúng tay vào việc thay đổi hoàng vị của Đại Chu chúng ta!

Tiêu Vô Thắng lắc lắc đầu nói:

- Không phải là ta muốn nhúng tay, mà là đám hoàng tử của Đại Chu các ngươi cầu ta nhúng tay vào, không tin ngươi đi hỏi bọn hắn một chút đi?

Hơn ba mươi tên hoàng tử Đại Chu có mặt ở đây, không ngờ lại có nhiều hơn một nửa trong đó đều đứng ra nói chuyện:

- Xin phụ hoàng thoái vị!

Tô Tín không khỏi lắc đầu, đám hoàng tử đứng ra này thật đúng là ngu xuẩn. Tối thiểu so với thái vương Cơ Ngôn Thành ngày xưa cũng còn ngu xuẩn hơn nhiều.

Kỳ thật toàn bộ Đại Chu, ngoại trừ Cơ Hạo Điển ra, những người còn lại cũng không ngại hoàng tử liên hệ với người trong giang hồ.

Thân ở bên trong giang hồ, kỳ thật Đại Chu chính là một thế lực võ lâm. Chẳng qua chỉ là một thế lực mạnh nhất mà thôi, thậm chí một số võ giả trong Đại Chu hiện tại cũng có chút liên hệ với một chút thế lực võ lâm, loại tình huống này căn bản là không có cách nào tránh khỏi.

Chỉ là những hoàng tử này và những thế lực võ lâm kia liên hợp với nhau cũng có một tiền đề, đó chính là không thể tổn hại đến lợi ích của Đại Chu.

Giống như là Cơ Ngôn Thành và Thanh Thành kiếm phái ngày xưa liên thủ vậy, song phương chỉ là đôi bên cùng có lợi mà thôi. Cơ Ngôn Thành muốn mượn lực lượng Thanh Thành kiếm phái để tranh đoạt hoàng vị, mà Thanh Thành kiếm phái cũng muốn mượn lực lượng triều đình để đăng cơ vị trí đứng đầu ngũ kiếm phái.

Có thể nói thân phận của song phương là bình đẳng, thậm chí Cơ Ngôn Thành còn chiếm cứ quyền chủ động chèn ép Thanh Thành kiếm phái một đầu.

Cứ như vậy Thanh Thành kiếm phái không làm tổn hại đến lợi ích của Đại Chu, Cơ Ngôn Thành cũng có thể mượn lực lượng của Thanh Thành kiếm phái để dùng. Cho nên tuy rằng Cơ Huyền Viễn và các tộc nhân hoàng tộc Cơ Hoàng và những công hầu Đại Chu kia đều biết. Thế nhưng bọn hắn lại không có đi quản.

Mà giống trước mắt, những hoàng tử đứng ra mời Cơ Hạo Điển thoái vị này, bọn hắn đã triệt để biến thành khôi lỗi của những thế lực võ lâm này, thậm chí còn đứng ở trong Thịnh kinh thành đi ép phụ hoàng của mình thoái vị. Rốt cuộc bọn hắn muốn làm gì? Đây là đang phản bội Đại Chu ư!

Tô Tín có thể cam đoan, về sau những hoàng tử này tuyệt đối sẽ chết rất thê thảm, cho dù có các thế lực võ lâm lớn bảo hộ thì nhất định bọn hắn cũng sẽ chết.

Quả nhiên, trên mặt Cơ Huyền Viễn hiện lên vẻ giận dữ, hắn trực tiếp đứng lên, dùng thanh âm lạnh lùng nói:

- Tiêu Vô Thắng, hôm nay nếu như các ngươi rút đi thì ta còn có thể coi như tất cả chưa từng xảy ra, nếu không, một khi Đại Chu trả thù không phải là chuyện mà các ngươi có thể thừa nhận được.

Sau khi Cơ Huyền Viễn nói xong lời nói này, đám người thiết chiến và quân đội của Lâm Tông Việt không khỏi cau mày nhẹ.

Bọn hắn không phải là Hoàng tộc họ Cơ.

Cho nên ngay từ đầu đối với một chút chuyện này của Cơ Hạo Điển thực ra cũng có chút không đồng ý.

Cơ Hạo Điển muốn trường sinh, nhưng một mình ngươi muốn trường sinh lại trả một cái giá lớn là toàn bộ Đại Chu rơi vào trong hỗn loạn.

Trước mắt, loại tình huống này coi như Cơ Hạo Điển vẫn còn thông minh, trực tiếp tập trung người của các thế lực lớn tiến vào trong Thịnh kinh thành.

Nếu như Cơ Hạo Điển không có làm như vậy, sợ rằng những thế lực võ lâm này sẽ trực tiếp điều khiển những hoàng tử tạo phản, tạo thành Đại Chu bốn mươi chín đạo cát cứ, đến lúc đó ngươi bảo những người còn lại của Đại Chu phải làm sao bây giờ?

Nói đạo lý, tạo phản cũng không phải là những thế lực võ lâm kia, mà là đông đảo hoàng tử của Đại Chu các ngươi a. Đó là người một nhà, đến lúc đó ngươi có thể phái ra tổng bộ đầu Lục Phiến Môn và hành quân Đại tổng quản xuất thủ hay không?

Chỉ sợ đến cuối cùng toàn bộ Đại Chu cũng sẽ rơi vào bên trong phân liệt và chiến loạn, đây là chuyện mà tất cả người của Đại Chu cũng không tình nguyện nhìn thấy.

Chính vì vậy, kỳ thật những thế lực này trong Đại Chu cũng có chút xoắn xuýt, rốt cuộc có nên cường ngạnh hay không, rốt cuộc có nên đi trợ giúp Cơ Hạo Điển hoàn thành đại kế trường sinh của hắn hay không.

Chỉ là bởi vì có uy vọng trước kia của Cơ Hạo Điển cho nên trong khoảng thời gian này bọn hắn cũng đang phối hợp với Cơ Hạo Điển.

Trước mắt, Cơ Huyền Viễn nói như vậy rõ ràng là muốn cường ngạnh với những tông môn võ lâm này, hắn có hỏi qua ý kiến của chúng ta hay chưa?

Tô Tín lạnh lùng tất cả mọi người nhìn đây, Đại Chu không phải là của một người Cơ Hạo Điển, mà Đại Chu là của tất cả mọi người Đại Chu. Nếu như hắn khư khư cố chấp thì mình chỉ có thể để cho người phía dưới lục đục nội bộ một chút.

Chỉ là, trước mắt Cơ Hạo Điển đã dám tập trung những người của các thế lực võ lâm ở đây vào một chỗ, đương nhiên cũng không sợ bọn họ duy trì đám hoàng tử phản loạn kia. Mà là chuẩn bị cùng giải quyết một lần, đồng thời cũng là vì ép buộc những người khác trong Đại Chu động thủ.

Nếu triều đình Đại Chu là của tất cả mọi người Đại Chu, như vậy tự nhiên bọn hắn cũng sẽ vì mặt mũi và lợi ích của triều đình mà tử chiến.

Hôm nay mặc kệ bọn hắn có phải thực sự muốn Cơ Hạo Điển có thể trường sinh hay không thì đây cũng chỉ là chuyện của riêng Đại Chu bọn hắn. Một đống người ngoài như các ngươi nhúng tay vào, muốn làm cho Nhân Hoàng Đại Chu thoái vị, chuyện này đã là chuyện không thể nào được.

Huyền Minh niệm phật một tiếng rồi nói:

- Cơ thí chủ, lời chúng ta cũng đã nói đến nước này, cho nên cũng không cần tiếp tục che dấu. Mời bệ hạ đưa ra một quyết định đi, rốt cuộc là hoàng vị nặng hay là trường sinh quan trọng hơn?

Hà Vô Sơn cũng nói:

- Thiên hạ này không có chuyện nào hoàn mỹ không tỳ vết, cá và tay gấu cũng giống vậy, không thể đều chiếm được. Bệ hạ muốn hoàn toàn chiếm hai loại, chuyện này cũng không tốt.

Trên mặt Cơ Huyền Viễn hiện ra một tia lạnh lùng, nói:

- Các ngươi đã muốn chiến vậy thì chiến a! Ngày xưa Đại Chu ta quét ngang thiên hạ, lúc đó các ngươi không dám đứng ra, hiện tại các ngươi nhảy ra thì cũng giống như vậy mà thôi, các ngươi sẽ không thắng được!

Vẻ mặt đám người Huyền Minh không có một chút biến hóa nào, quả thực lúc trước Đại Chu hủy diệt Đại Tấn bọn họ không có đứng ra. Thế nhưng cũng là bởi vì có đứng ra thì cũng không quan trọng.

Hoàng triều thay đổi, loại chuyện này rất là bình thường, Đại Chu cũng thông qua thủ đoạn bình thường để thượng vị trở thành một trong các hoàng triều.

Mặc dù thủ đoạn của Đại Chu tàn nhẫn một chút, thế nhưng cũng nằm trong giới hạn chịu đựng của đông đảo tông môn võ lâm, chỉ cần Đại Chu không có động vào ích lợi của bọn hắn thì tại sao bọn hắn lại phải đứng ra đối đầu với Đại Chu cơ chứ? Bọn hắn cũng không phải là đám điên như Bạch Liên giáo kia.

Chỉ là, khi trước bọn hắn không có đứng ra thì cũng không đại biểu cho thực lực của bọn hắn không bằng Đại Chu. Quả thực nhất thế hoàng triều rất cường đại, thế nhưng cũng không lớn đến mức giống như nhất thế hoàng triều nắm trong tay Nhân Hoàng thượng cổ, uy áp được toàn bộ võ lâm.

Mà lúc này, ngay khi Cơ Huyền Viễn vừa mới dứt lời thì đã có một đạo kiếm ý kinh thiên ngút trời, kiếm ảnh to lớn mạnh mẽ chém tới phía dưới, uy thế vô lượng, tịch diệt một phương thế giới!

Sắc mặt mọi người ở đây đại biến, Chân Vũ pháp tướng, đây là tồn tại Chân Vũ cảnh đang xuất thủ!

Mặc dù mọi người đã đoán được sẽ có tồn tại Chân Vũ cảnh đang xuất thủ, chỉ là giữa Đại Chu và nhiều thế lực võ lâm như vậy cũng không có khả năng vạch mặt, cho nên so với Độc Cô thị đang chuẩn bị xem náo nhiệt thì bọn hắn vẫn suy đoán, có lẽ là Đại Chu hoặc là những thế lực võ lâm này sẽ lui lại một bước, chuyện này có khả năng rất lớn.

Bằng không lực phá hoại của cường giả Chân Vũ cảnh quá mức kinh người, nếu như song phương thật sự vạch mặt, một khi không cẩn thận cũng sẽ tạo thành một trường hạo kiếp cho toàn bộ giang hồ.

Nhưng đáng tiếc, bọn hắn vẫn đánh giá thấp sự chấp nhất đối với trường sinh của Cơ Hạo Điển cũng đánh giá thấp sự cường ngạnh của các thế lực lớn trong giang hồ. Như vậy, cho nên chuyện, cường giả Chân Vũ cảnh xuất thủ đã biến thành tình huống tất nhiên.

Lúc này phía trên kiếm ảnh kia có một người lăng không rơi xuống, đó là một lão giả khí thế bất phàm. Sau lưng đeo một thanh kiếm được bao bố bao phủ, mặc dù kiếm của hắn không có ra khỏi vỏ, thế nhưng Chân Vũ pháp tướng đã ngưng tụ thành kiếm ảnh to lớn rơi xuống, uy thế hết sức kinh người.

- “Tuyệt Thiên Kiếm Tôn” Ứng Thiên Qua!

Mọi người ở đây cơ hồ trong nháy mắt đã nhận ra người trước mắt này.

Lão tổ của Danh Kiếm Sơn Trang, “Tuyệt Thiên Kiếm Tôn” Ứng Thiên Qua vang danh thiên hạ ngày xưa, là tồn tại nổi danh trong Thiên Bảng.

Vị lão tổ Danh Kiếm Sơn Trang này đã hơn trăm năm rồi chưa xuất hiện trên giang hồ, bây giờ lại là bởi vì chuyện này mà tái xuất giang hồ, có thể nghĩ được thái độ của Danh Kiếm Sơn Trang đối với việc này.

Chỉ là, lúc này chỉ nghe từ trong cung truyền đến một tiếng hừ lạnh, một đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa không trung, đánh ra một quyền, ngôi sao vỡ vụn! Kiếm ảnh kia cũng theo đó bị đánh nát, uy của một quyền này giống như họa trời, rất là kinh khủng.

Người xuất thủ này chính là đệ nhất cao thủ Cung Phụng Đường của hoàng thất Đại Chu, “Đấu Nguyên Thiên tôn” Triệu Vũ Niên!

Nhìn thấy người tới, Ứng Thiên Qua rút trường kiếm sau lưng ra, trong nháy mắt đã có hàn mang lập loè, kiếm khí rét lạnh.

Triệu Vũ Niên, tốt xấu gì ngươi cũng xuất thân từ Hoàng tộc Đại Tấn, chuyện lúc trước cũng chỉ là do một mình hôn quân của Đại Tấn gây nên, kết quả ngươi lại tới Đại Chu tìm nơi nương tựa, tự tay hủy đi Đại Tấn đã bồi dưỡng ngươi thành tài. Ngươi cảm thấy mình có xứng với liệt tổ liệt tông hay không?

Ứng Thiên Qua thản nhiên nói.

Thanh âm lạnh lùng của Triệu Vũ Niên vang lên, nói:

- Ta còn tưởng lão bất tử ngươi đã sắp chết rồi, không nghĩ tới ngươi lại còn có sức lực xen vào chuyện bao đồng ở chỗ này a! Chuyện của ta không cần đến phiên ngươi bình luận. Hiện tại ta là thủ tịch cung phụng của triều đình Đại Chu, ngươi ra tay với Đại Chu thì chính là đang đánh vào mặt mũi của Triệu Vũ Niên ta! Ứng Thiên Qua, lui ra đi, ngươi đã già rồi. Bây giờ không phải là thời đại của ngươi. Trước khi ngươi chết, có lẽ trong Danh Kiếm Sơn Trang sẽ có người có thể đột phá đến Chân Vũ cảnh thì còn dễ nói. Nếu như không có, vị trí đứng đầu ngũ đại kiếm phái của Danh Kiếm Sơn Trang các ngươi cũng sẽ bị buộc nhường lại a. Danh Kiếm Sơn Trang các ngươi thân mình còn có một đống lớn chuyện, hiện tại còn tới quản chuyện của Đại Chu ta, ngươi rất có thời gian hay sao?

Ứng Thiên Qua lắc lắc đầu nói:

- Lúc đầu ta cũng không muốn ra tay, nhưng Cơ Hạo Điển làm cái gì thì hắn tự mình biết. Cho nên chuyện này Danh Kiếm Sơn Trang ta nhất định phải quản.

Triệu Vũ Niên điên cuồng cười một tiếng:

- Đã như vậy thì đánh đi, ngày xưa khi đánh Đại Tấn ta còn chưa có lĩnh giáo qua Tuyệt Thiên Thất Kiếm ngươi. Hiện tại ta cũng rất muốn nhìn xem, Tuyệt Thiên Thất Kiếm như ngươi có thể tuyệt được thiên địa, có thể tuyệt được Triệu Vũ Niên ta hay không?

Hai tên cường giả Chân Vũ cảnh giao thủ ở giữa không trung, trong nháy mắt đã bạo phát ra uy thế có thể gọi là kinh người.

Cũng may mà tồn tại Chân Vũ cảnh đã đạt đến cảnh giới có thể tùy ý lăng không. Nếu không dùng uy thế lúc giao thủ của hai người, chỉ sợ ngay cả toàn bộ hoàng thành cũng sẽ bị bọn hắn đập nát, xem như có trận pháp thì cũng vô dụng. Tối thiểu những trận pháp trong Đại Chu này không ngăn được công kích của cường giả Chân Vũ cảnh.

Tô Tín ở phía dưới ngửa đầu nhìn lên, hai mắt không nháy lấy một cái, nhìn tình cảnh hai người giao thủ.

Đối với Tô Tín, việc quan sát cường giả Chân Vũ cảnh giao thủ có chỗ tốt vô cùng lớn với bản thân hắn. Đặc biệt là võ đạo của hai người kia còn có lấy chỗ tương đồng với hắn.

Ứng Thiên Qua thì không cần phải nói nhiều, làm tồn tại Chân Vũ cảnh, hắn tuyệt đối là một trong mấy người tu kiếm đạo mạnh nhất trong giang hồ. Thứ Tô Tín dùng cũng là kiếm, trong võ đạo hắn chủ tu cũng có kiếm đạo tồn tại, cho nên trên người Ứng Thiên Qua này hắn có thể thu hoạch được rất nhiều thứ.

Mà trước mắt Tô Tín cũng chủ tu cận thân sát phạt đấu chiến chi đạo, thân thể mạnh mẽ tu vi tăng thêm lật trời ba mươi sáu đường kỳ cũng có chỗ tương thông với võ đạo của Triệu Vũ Niên. Cho nên khi quan sát hai người này giao thủ, tương đương với việc Tô Tín thu được một lần dạy học miễn phí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK