Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 101

Hai người đi ra khỏi thang máy.

“Ông nội, ông làm gì ở đây vậy”.

Lưu Tiểu Nguyệt hỏi.

Thực ra hai người đều biết rõ rồi.

Lưu Bá Thiên kiêng dè nhìn Trần Thiên Hạo, lão ta lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu.

Lạnh lùng nói.

“Nếu đã bắt gặp rồi, ông không giấu nữa”.

“Ông tuyệt đối không chấp nhận cháu làm gia chủ nhà họ Lưu. Thân già này không chọc nổi cháu, chẳng nhẽ tránh cũng không được sao?”

“Ông muốn lập một gia tộc khác!”

“Ông nội, ông…”

“Chúng ta là người một nhà, có vinh có nhục thì cùng chịu, ông cần gì phải so bì với cháu. Cháu bảo rồi, nếu như ông không phục, cháu không cần chức gia chủ này nữa. Hơn nữa cháu vốn không muốn làm”.

Lưu Tiểu Nguyệt thở dài đáp.

Lưu Bá Thiên hừ một tiếng, cao ngạo nói, không nhịn được cười lớn.

Vẻ mặt vô cùng kỳ quái.

“Lưu Tiểu Nguyệt, cháu đừng có đứng đây nói vớ vẩn. Nếu như cháu không muốn làm thì cần gì bắt Trần Thiên Hạo ép ông nhường chức”.

“Cháu…”

Lưu Tiểu Nguyệt định nói tiếp.

Trần Thiên Hạo kéo cô lại.

“Tiểu Nguyệt, đừng nói nữa”.

Anh tiến lên, nhìn Lưu Bá Thiên.

“Nếu muốn lập gia tộc khác, thì cút khỏi nhà họ Lưu đi”.

Đôi mắt đen kịt của Lưu Bá Thiên lóe lên vẻ hoảng loạn, mặt mày xanh lét như tàu lá chuối.

“Trần Thiên Hạo, cậu, cậu quá đáng quá đấy”.

“Nơi đây là địa bàn của đội quân Đông Hoang, tôi là bậc bề trên có công trạng, chẳng nhẽ cậu định đánh tôi sao?”

“Còn có pháp luật không hả”.

Lưu Bá Thiên hét lớn.

Sau đó, có nhân viên tiến lên can ngăn.

Đẩy Trần Thiên Hạo ra.

“Thưa anh, xin anh hãy chú ý lời nói của mình”.

Lưu Bá Thiên lạnh lùng mỉm cười.

“Hết chiêu rồi chứ gì, chẳng phải cậu có thể lấy được thư do chiến thần Đông Hoang viết sao? Đây là địa bàn của đội quân Đông Hoang, sao bọn họ chẳng coi cậu ra gì?”

Lưu Bá Thiên cười chế giễu.

Gọi nhân viên lại.

“Gọi lãnh đạo của mấy người ra, người có công ở đây bị bắt nạt, tôi muốn lãnh đạo đến đây lấy lại công bằng cho tôi”.

“Đúng, chúng tôi nhịn cậu lâu rồi, lần này phải bắt đội quân Đông Hoang lấy lại công bằng cho chúng tôi”.

Lưu Phong kiêu ngạo nói.

Lưu Tiểu Nguyệt nói với anh không được phép gây chuyện ở ngoài.

Nhưng hai ông cháu này rõ ràng đang gây chuyện.

Trần Thiên Hạo bước lên, tóm lấy mặt Lưu Phong.

Lưu Phong lập tức cảm thấy trong đầu như có mười mấy người đang khua chiêng gõ trống, đầu ong ong lên, cả người bị một nguồn sức mạnh cực lớn quay vòng vòng rồi lao xuống đất.

Lưu Bá Thiên hét lên đầy giận dữ.

Trần Thiên Hạo dám làm bậy ở địa bàn của đội quân Đông Hoang.

Lão ta tức giận nói.

“Trần Thiên Hạo, tao liều với mày”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK