Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 135

Tưởng Đại Vi cũng mới nhận chức chưa lâu.

Nhưng anh ta đã nghe nói Triệu Vô Quân có nhà họ Bạch ở Đế Đô làm chỗ dựa.

Nhà họ Bạch thì đã sao?

Gia tộc đó cũng chỉ dựa dẫm vào một thần tướng nào đó của Nam Cương mà thôi.

Bây giờ anh ta đã có chiến thần Đông Hoang đích thân tới chống lưng.

“Triệu Vô Quân, ông đang dạy tôi phải làm gì sao?”

Anh ta hơi nheo mắt lại.

Câu nói này khiến Triệu Vô Quân sững sờ.

Ông ta không ngờ đối phương lại dám nói thẳng ra như vậy.

“Không dám, tôi chỉ muốn nhắc nhở phó thống lĩnh Tưởng nhìn cho kỹ, xem thế lực nào ở Nam Thành mới xứng đáng giành chiến thắng nhất trong cuộc đấu giá này”.

Nói rồi ông ta quay mặt về phía đám đông.

“Người chiến thắng cuộc đấu giá ngày hôm nay đã quá rõ ràng, chắc chắn phải là nhà họ Triệu của Nam Thành phải không mọi người?”

Đám đông im thin thít, ai cũng ngầm hiểu rõ.

Chủ tịch thành phố đã ra mặt, nhà họ Triệu có thể không thắng được sao?

“Chủ tịch thành phố đã tới nói giúp, xem ra chúng ta hết hi vọng thật rồi”.

Lưu Tiểu Nguyệt nhỏ giọng than thở.

Trần Thiên Hạo hơi híp mắt lại, vẻ mặt hờ hững.

“Chưa chắc!”

“Chủ tịch Triệu, quân Đông Hoang chúng tôi mới là bên quyết định người thắng đấu giá, chứ không phải bên ông”.

“Ông làm vậy có phải hơi vượt quá quyền hạn rồi không?”

Giọng điệu của Tưởng Đại Vi trở nên trầm hẳn xuống.

Ở trước mặt chiến thần Đông Hoang, sao anh ta có thể cho đối phương thắng được?

“Cậu đang nghi ngờ phán đoán của tôi sao?”

Triệu Vô Quân quét mắt liếc nhìn Tưởng Đại Vi, đôi mắt ưng bắn ra tia sắc bén.

Ánh mắt ấy tỏa ra sự đe dọa khủng bố.

Thế nhưng Tưởng Đại Vi là người đã lăn lộn bao nhiêu năm trên chiến trường khốc liệt, sao có thể bị chút uy hiếp này dọa sợ chứ.

Anh ta đập mạnh xuống mặt bàn.

Nổi giận quát ầm lên.

“Ông là cái thá gì? Ở trước đội quân Đông Hoang, ông có tư cách gì khua tay múa chân ở đây?”

Tất cả mọi người đều giật mình khiếp sợ.

Phó thống lĩnh của quân Đông Hoang.

Hình như đang cố tình đối đầu với chủ tịch thành phố!

Sắc mặt Triệu Thiên Đạo tái mét lại. Lão ta không ngờ Tưởng Đại Vi lại không biết tốt xấu như vậy.

Chủ tịch thành phố đích thân ra mặt mà vẫn không coi ra gì.

Xem ra người chiến thắng cuộc đấu giá rất có khả năng chính là nhà họ Lưu.

“Cậu!”

Triệu Vô Quân giận tím mặt.

Đám vệ sĩ thấy thế lập tức xông lên bao vây xung quanh Tưởng Đại Vi.

“Chỉ là một phó thống lĩnh đơn vị quân sự nhỏ mà ngang tàng phết nhỉ?”

Ông ta cười lạnh lên tiếng.

“Mẹ nó, ông đang muốn chống đối quân Đông Hoang chứ gì?”

Tưởng Đại Vi giận dữ chửi ầm lên.

Anh ta quay sang nhìn mấy chục quân lính Đông Hoang cao giọng nói.

“Các anh em, chủ tịch thành phố muốn làm phản, bao vây bọn chúng cho tôi”.

Mấy chục lính Đông Hoang làm nhiệm vụ giữ gìn an ninh trật tự vũ trang súng ống đầy đủ đồng loạt lao tới bao vây hết lũ vệ sĩ to gan kia.

Vẻ mặt Triệu Vô Quân trở nên dữ tợn.

Ông ta không ngờ Tưởng Đại Vi không chỉ không biết điều mà còn dám chống đối lại ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK