Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 91

Bọn họ đều là lính giải ngũ, họ vây quanh thành một vòng tròn xung quanh Trần Thiên Hạo và chậm rãi thu nhỏ vòng vây.

Cụ bộ đội cụt tay ở bên ngoài trông rất tức giận.

Ông ấy cắn răng lao vào văn phòng.

Đồng thời, những người lính khác cũng nối đuôi nhau vào theo với sự căm phẫn sục sôi trong lòng.

“Đừng làm khó cậu ấy, muốn bắt thì bắt tôi đi!”

Người lính già cụt tay đanh thép nói.

“Bắt tôi đi, bắt tôi đi!”

Khoảng một trăm người lính cùng nhau kêu to.

Các bảo vệ rất đỗi xúc động trước cảnh tượng đó.

Ai nấy đều dừng bước.

Đều xuất thân là lính bộ đội, họ đều kính trọng các cựu quân nhân này.

Bọn họ hiểu nỗi khổ mà những người lính già ấy phải chịu là gì khi ở trong đây. Nhưng họ không còn cách nào.

Đây chính là hiện thực.

Thế nhưng, hiện thực này đã bị người trước mắt đánh tan.

“Các tiền bối, đừng làm khó chúng tôi mà”.

Đội trưởng bảo vệ nói với các cựu quân nhân với giọng bất lực.

“Người anh em, là đồng đội với nhau, mặc dù chúng tôi lớn tuổi hơn các cậu một chút nhưng một khi cầm vũ khí chiến đấu, chúng ta sống chết có nhau”.

“Người anh em này ra mặt cho đám lính già chúng tôi. Bao nhiêu năm qua tôi làm thẻ ở đây, chịu hết bao sự khinh rẻ đã đủ lắm rồi”.

Vóc người Trần Thiên Hạo cường tráng, từ dáng đi đến phong thái đều toát lên tinh thần bất khuất của một người đã kinh qua nhiều khó khăn trở ngại.

Khí chất ấy.

Chỉ những ai từng bước ra chiến trường khốc liệt mới có.

Mọi người bất giác im lặng.

Tất cả đều nhìn anh.

Trong mắt đầy vẻ tôn sùng.

“Đây là nhiệm vụ của các anh nên tôi không làm khó các anh”.

“Nhưng mọi người hãy nhìn xem, nhìn những người này đi”.

“Họ là ai?”

“Họ là anh hùng đã có nhiều cống hiến vĩ đại cho Tổ quốc”.

“Thà làm chó thời bình còn hơn làm người thời loạn lạc. Trong thời kỳ chiến tranh người không bằng chó, chính họ là người giúp chúng ta có được địa vị như ngày hôm nay”.

“Anh hùng có thể già đi, nhưng linh hồn bất khuất vĩnh viễn tồn tại”.

“Tuyệt đối không được phụ lòng bất kỳ một người anh hùng nào!”

Tất cả bảo vệ đều trầm mặc.

Họ có thể đoán được đây chính là tương lai mà bản thân không thể tránh thoát.

Những cựu quân nhân khóc thương cho số phận của mình.

Họ hoàn toàn không hối hận vì đã chiến đấu vì Tổ quốc.

Họ đâu muốn liên lụy Tổ quốc chứ, nhưng về già thì sức cũng yếu dần, họ đâu còn cách nào.

Nếu có thể, tôi nguyện dành những năm tháng tốt đẹp nhất.

Cho Tổ quốc, cho nhân dân.

Đây là lời tuyên thệ của họ trong ngày đầu nhập ngũ.

Đến nay, họ chưa từng hối hận một lần nào.

Ở đại sảnh.

Khách hàng thấy vụ lùm xùm khá lớn bèn nhanh chân rời khỏi ngân hàng.

Lưu Tiểu Nguyệt đứng ở cửa.

Đôi mắt cô long lanh nước nhìn Trần Thiên Hạo.

Người đàn ông ấy vĩ đại quá!

Đồng thời, ở bên kia kính thủy tinh nơi đại sảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK