Chương 130
Hơn nữa, trông vẻ mặt của bọn họ hoảng loạn như thấy bố mình đã chết mấy chục năm bất ngờ đội mồ sống dậy.
Lưu Bá Thiên trợn trừng hai mắt, liều mạng thò đầu ra muốn nhìn rõ thứ khiến công chứng viên thay đổi thái độ kia.
Thế nhưng lão ngồi quá xa, thực sự không thể nhìn nổi.
Mà trong tay mấy người đó vẫn là bức thư tay kia.
Lão ta cũng đã từng được đọc bức thư đó rồi.
Bức thư của chiến thần Đông Hoang không có vấn đề gì quá lớn, vừa rồi đám công chứng viên cũng đã kiểm tra một lượt. Nhưng tại sao bây giờ bọn họ lại tỏ ra sợ hãi như vậy?
Triệu Thiên Đạo nheo mắt lại.
Sắc mặt trở nên nghiêm nghị.
Chẳng lẽ có chuyện ngoài ý muốn gì đó xảy ra rồi sao?
“Chuyện này…”
“Mọi người thấy sao?”
“Loại thư tay hai lớp này người bình thường không tìm ra cách mở nó đâu. Có thể kết luận chỉ có quân đội mới biết cách mở”.
Công chứng viên vuốt ve bức thư tay, trong lòng bắt đầu kích động.
Chiến thần Đông Hoang tự tay viết thư nhận Lưu Tiểu Nguyệt là em gái kết nghĩa, như vậy chẳng phải chỗ dựa sau lưng cô chính là chiến thần Đông Hoang chiến công hiển hách sao?
Không có mong muốn gì khác!
Bây giờ lại thẳng thắn thể hiện sự coi trọng của mình với cô em gái kết nghĩa này.
Đám người không hẹn mà cùng gật gù.
Đồng loạt cầm bút viết xuống bốn chữ công huân cao cấp!
“Lưu Tiểu Nguyệt, công huân cao cấp”.
“Lưu Tiểu Nguyệt, công huân cao cấp”.
“Công huân cao, cao cấp sao?”
Cô cảm thấy đầu mình nổ ầm vang như tiếng sấm rền.
Cứ ong ong trong đầu không thể tập trung suy nghĩ nổi.
Mặc dù cô không thấy rõ nội dung của dòng chữ màu đỏ kia nhưng cô biết chắc chắn nó không hề tầm thường.
Đột nhiên cô cảm thấy lòng mình nặng trĩu chỉ muốn trút hết mọi gánh nặng ra ngoài.
Cô bèn hỏi Trần Thiên Hạo xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Không chỉ mình cô.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều bị chấn động.
Công huân cao cấp!
Đó chính là chiến công hiển hách không gì sánh bằng.
Trong lịch sử cũng chỉ có mấy vị thần tướng được nhận công huân cao cấp.
Còn cô chỉ là một cô gái xuất thân từ gia tộc hạng hai, vậy mà lại được giám định công huân cao cấp, khó mà có thể công nhận.
“Tôi không đồng ý!”
Triệu Thiên Đạo là người đầu tiên lên tiếng phản đối.
Rõ ràng lão ta đã tin chắc lần đấu giá này sẽ dễ như trở bàn tay, nào ngờ lại xảy ra biến cố lớn như vậy.
Lão ta là một cựu binh có chức cao, đương nhiên hiểu rõ ý nghĩa của công huân cao cấp là gì.
Vậy nên lão ta không thể nào tiếp nhận được chuyện này.
Đến cả Lưu Bá Thiên cũng phải trợn tròn mắt há hốc mồm.
Nước bọt chảy tong tong xuống dưới.
Công huân cao cấp, chỉ dựa vào một bức thư mà được phán công huân cao cấp!
Cho dù là chiến thần Đông Hoang có mặt ở đây cũng không có quyền cấp cho Lưu Tiểu Nguyệt công huân cao cấp.
“Đúng vậy, tuyệt đối không thể làm vậy được!”
Lưu Bá Thiên bất chợt đứng bật dậy.
“Bộp!”
Công chứng viên tóc bạc dẫn đầu vỗ thật mạnh xuống mặt bàn.