Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 90

Đây là những gì anh hùng phải đối mặt ư?

Anh lại nhìn về phía phòng chờ được bày biện sang trọng, thoải mái ở đằng kia.

Còn nơi này thì sao?

Một chiếc ghế ngồi cũng không có, chưa kể toàn bộ phòng khách còn sặc mùi mồ hôi của những người già.

Khiến người ta cảm thấy khó thở.

“Bà không đủ thông tin, không thể thực hiện giao dịch, người tiếp theo!”

Nhân viên ném thẻ ra khỏi quầy giao dịch khiến cho bà lão nọ hốt hoảng nhặt thẻ lên.

“Ông già nhà tôi chết vì đánh giặc, tôi chỉ biết sống nhờ vào chút trợ cấp này thôi, giờ không rút tiền được thì tôi biết sống sao đây!”

Nói xong, bà lão òa khóc.

Trần Thiên Hạo đi sang đỡ bà lão dậy.

“Bác đừng khóc. Có chuyện gì chúng ta từ từ giải quyết”.

“Giải quyết được gì nữa đâu! Cô kia nói thẻ của ông già nhà tôi hết hạn sử dụng nên phải làm mới thẻ, còn phải xuất trình giấy chứng tử do thủ trưởng đơn vị cấp, tôi biết đi nơi nào tìm chứ”.

Trần Thiên Hạo giận tím mặt.

Anh đi tới ném hai chiếc thẻ vào ô cửa.

“Làm thẻ!”

“Rút tiền!”

Trần Thiên Hạo lạnh lùng yêu cầu.

Nhân viên hờ hững liếc hai chiếc thẻ rồi cầm lên ném ra ngoài lại.

“Anh bị khùng à, hai chiếc thẻ này hết hạn sử dụng rồi!”

Trần Thiên Hạo nổi giận.

Khi nhìn thấy cánh cửa kế bên quầy giao dịch.

Anh lại gần và tung cước đá cửa.

“Ầm!”

Tiếng vang thật lớn truyền đến làm hai nhân viên đang ở trong đó giật mình.

Thấy có kẻ xông vào, họ bèn nhấn chuông cảnh báo.

Trần Thiên Hạo bước tới.

Anh đấm nát nút chuông cảnh báo, sau đó xách cổ áo nhân việc đang ngồi thảnh thơi trên ghế lên.

“Cô mở to con mắt chó của cô ra mà nhìn những người đang đứng ngoài kia đi!”

“Họ là anh hùng bảo vệ biên giới, là những anh hùng đã hy sinh tất cả mọi thứ của mình để cô được sống trong hòa bình hôm nay”.

“Dám đối xử xấc xược với các anh hùng như vậy, mấy người mù hết cả rồi!”

Trần Thiên Hạo hất cô ta ra đất.

Nhân viên nọ là nữ, mới ngã xuống thôi đã choáng váng, hoa mắt chóng mặt rồi.

Nhân viên còn lại ngồi bên ô tạm dừng làm việc thì sợ đến mức mặt mày trắng bệch.

Trần Thiên Hạo nhìn thoáng qua điện thoại của cô ta, đang chơi game mới ghê chứ.

Anh không khỏi giận dữ.

Trần Thiên Hạo giật điện thoại của cô ta rồi ném xuống đất.

Thậm chí anh còn đạp cô ta ra cửa.

“Dám hỗn hào với anh hùng!”

“Tội đáng muôn chết!”

Trần Thiên Hạo đanh thép mắng, mắt anh vẫn đỏ hoe như thế.

Khoảng một trăm quân nhân già đứng ngoài kia như thấy mình của thời lăn lộn ngoài chiến trường năm ấy.

Lòng bỗng tràn trề nhiệt huyết.

Nếu có chiến tranh, linh hồn người chiến sĩ sẽ lập tức hướng về nơi biên giới tiền tuyến!

Tiếng chuông báo động vang lên, bảo vệ nhanh chóng chạy tới.

Mấy người thấy Trần Thiên Hạo ở trong phòng làm việc của ngân hàng bèn đồng loạt rút gậy cảnh sát ra và xông vào trong.

“Cậu kia, ai cho phép cậu gây chuyện trong ngân hàng đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK