Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 59

“Tôi là tổng tư lệnh căn cứ quân sự hải đảo của đội quân Đông Hoang, Bàng Đại Hải. Theo nguồn tin tức đáng tin cậy, nhà họ Tiền chứa chấp phần tử khủng bố, có ý định phản động”.

“Ông có quan hệ gì với nhà họ Tiền?”

“Không, không có quan hệ gì hết. Tổng tư lệnh Bàng, tôi thật sự không biết sao ông ta lại gọi cho tôi”.

“Hôm khác tôi sẽ mời ông uống trà sau”.

“Tút tút…”

Sau khi vội vàng cúp điện thoại, Trần Khải Minh toát hết mồ hôi, đờ đẫn ngồi trước bàn làm việc.

Lần này nhà họ Tiền xong đời thật rồi.

Nghe thấy đối phương nói mình là tổng tư lệnh căn cứ quân sự hải đảo của đội quân Đông Hoang.

Ông hai nhà họ Tiền không khỏi khiếp sợ, vốn chẳng biết đang xảy ra chuyện gì.

“Tổng tư lệnh Bàng, xin hỏi nhà họ Tiền chúng tôi đã làm gì sai?”

Lại bị ăn trọn một cú đá.

Tổng tư lệnh Bàng giận dữ tra hỏi.

“Ông có thấy bà Trần đâu không?”

“Không, tôi không thấy”, ông hai nhà họ Trần lắc đầu nguầy nguậy.

“Vô dụng!”

“Niêm phong toàn bộ tài sản nhà họ Tiền sung vào công quỹ”.

Khắp các nơi thuộc địa bàn nhà họ Tiền trên toàn bộ Nam Thành đều đang diễn ra cảnh tượng này.

Tất cả tài sản của nhà họ Tiền đều bị thu hồi.

Ai dám chống đối cho hết vào nhà giam.

Lúc này đây, chính quyền Nam Thành lại im lặng một cách khó hiểu.

Một trong bốn đại tướng của đội quân Đông Hoang, Thanh Long xăm hình vuốt rồng trên đầu dẫn theo quân lính xông vào đại viện nhà họ Trần.

“Vương!”

Anh ta cung kính quỳ xuống.

Trần Thiên Hạo không nói một lời.

Cả người anh mất kiểm soát không ngừng run rẩy.

Bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên anh thấy bất an như vậy.

Giờ phút này, anh không còn hơi sức nghĩ đến nguyên tắc hay quy củ gì nữa.

Anh chỉ muốn giết sạch người nhà họ Tiền.

Anh quát:

“Trong vòng một phút, các người phải điều tra ra được mẹ tôi đang ở đâu”.

Thanh Long bị dọa sợ run người, lập tức bật bộ đàm kêu gọi thuộc hạ khắp thành phố.

“Tất cả nghe lệnh, bằng mọi giá phải tìm được bà Trần”.

Đồng thời, Vương mặt sẹo cũng đang ráo riết nghe ngóng ở khắp các hộp đêm khu Sùng Văn.

Chuông điện thoại bất chợt réo inh ỏi.

“Chủ nhân, có tin tức rồi”.

“Nói!”, Trần Thiên Hạo rít lên, giọng nói run run.

“Là tin của một người anh em trong giới xã hội đen, nói là nhà họ Tiền thuê một tổ chức sát thủ tên là Ám Dạ”.

“Địa điểm ở đâu?”

“Bọn họ tra ra được người của Ám Dạ từng xuất hiện ở nhà máy bỏ hoang phía Tây thành phố”.

“Lập tức điều động toàn bộ người qua đó”.

“Thanh Long, thu quân quay về hải đảo”.

Sau khi ra lệnh xong, Trần Thiên Hạo vội vàng chạy đi.

Mẹ nhất định không được xảy ra chuyện gì!

Tại khu nhà máy bỏ hoang ở phía Tây thành phố.

Bên trong một nhà máy sản xuất thép cũ nát cực lớn ở phía cuối cùng.

Vẻ mặt của Tiền Quán Thần đang cực kỳ dữ tợn.

Ông ta không ngừng gọi đến số của Tiền Quán Bằng nhưng vẫn không có ai nghe máy.

Tim ông ta đập thình thịch, trong lòng đột nhiên xuất hiện một dự cảm chẳng lành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK