Chương 68
Bây giờ chỗ đó nhiều năm vẫn chưa phát triển được.
Mấy ông chủ tư bản đã sớm ngửi được cơ hội làm ăn trong đó.
Ở Nam Thành chuẩn bị có một trận đấu lớn như mưa gió kéo đến.
Trong đại viện nhà họ Trần.
Trần Thiên Hạo đau đầu ngồi trên ghế nằm trong phòng.
Cái gì đến rồi sẽ phải đến.
Sau khi giải quyết chuyện nhà họ Lưu, bà Trần và Lưu Cảnh Minh liền lên lịch tổ chức đám cưới.
Vào mùng sáu tháng sáu, tức còn hơn một tháng nữa.
Đó là ngày lành tháng tốt!
Lục lục đại thuận!
Lưu Tiểu Nguyệt cũng rất vui, quay về nhà họ Lưu chờ Trần Thiên Hạo đến rước.
“Vương!”
Thanh Long để đầu trọc, trên người xăm vuốt rồng đi đến nhà họ Trần.
“Thanh Long, bây giờ mảnh đất khu công nghiệp đều được chuyển sang xây cảng, tình hình cụ thể thế nào?”, Trần Thiên Hạo hỏi.
Đội quân Đông Hoang đóng quân ở hải đảo, bây giờ do Thanh Long tiếp quản.
“Vương, cấp trên muốn biến mảnh đất đó thành nhà của chiến thần”.
“Nam Thành là khu vực phát triển mạnh về đối ngoại của cực Nam nước Hoa, việc xây một bức tượng chiến thần cao 100 mét có thể răn đe các nước khác”.
“Đương nhiên, bên trên chỉ có ý này, cụ thể thế nào còn do ngài định đoạt”.
“Vớ vẩn! Tôi còn lâu mới để bọn họ làm vậy”, Trần Thiên Hạo lắc đầu mỉm cười.
Ông anh cấp trên kia đúng là biết đùa.
Bây giờ nước Hoa có tứ đại chiến thần, ngồi trấn tọa bốn phương.
Xây nhà của chiến thần ở địa bàn của anh, thể nào mọi người cũng cho rằng ông anh cấp trên kia đang muốn xây cung điện dát vàng cho Trần Thiên Hạo.
“Bây giờ tôi chỉ là con trai nhà Trần, vậy nên làm việc bám sát thực tế chút đi, xây cảng thì hơn”.
“Dạ!”
Thanh Long gật đầu.
“Chuyện cảng cứ để Tiểu Nguyệt lo”.
“Cô ấy vừa về nhà họ Lưu, cần thành tích, để người ta đỡ bàn tán sau lưng”.
“Tôi hiểu rồi ạ!”
“Đúng rồi, đã khử hết thế lực ngầm của nhà họ Tiền chưa?”, giọng điệu của Trần Thiên Hạo đột nhiên trầm xuống, anh hỏi.
“Có cơ hội tôi sẽ làm, tôi đã điều tra xong hết rồi. Chỉ là có người vẫn đang coi chừng động tĩnh của ngài”.
“Trần Khải Minh!”
Trần Thiên Hạo hít sâu một hơi.
Anh không nắm rõ địa vị của Trần Khải Minh.
Bảo ông ta là người nhà họ Tiền, nhưng nhà họ Tiền gặp nạn, ông ta chẳng hề lộ mặt.
Có thể thấy quan hệ giữa ông ta và nhà họ Tiền chẳng qua chỉ là nhờ vả thôi.
Nếu như thực sự để nhà họ Tiền nắm đằng chuôi, ông ta mới nhắm mắt nhắm mũi xông lên.
“Tạm thời án binh bất động, để ý động tĩnh của ông ta”.
“Ngoài ra còn phải để ý người nhà họ Triệu”.
“Rầm!”
Cửa đại viện bị ai đó đánh vào.
Trần Thiên Hạo sững sờ.
Cửa mở ra, Chu Tước kéo theo một người phụ nữ mặc chiến phục màu trắng đi vào trong.
Sắc mặt người phụ nữ kia rất kiên quyết, máu tươi chảy ra từ miệng cô ta, nhưng cô ta vẫn mím chặt môi.
Núm đồng tiền khá nông, mắt to, trợn trừng nhìn Trần Thiên Hạo!
Mắt cô ta đỏ như máu!
Chiến phục màu trắng.
Lính của Nam Cương?