Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 334

“Xong đời?”

Anh chỉ nhếch miệng cười lạnh.

Một đám cậu chủ nhà giàu ăn chơi trác táng thì có gì khiến anh phải sợ?

“Anh Tào, thằng ranh con này dám đối đầu với chúng tôi, đánh chết nó đi”.

Giang Đại Bằng nghiến răng ken két.

Tào Lam Thiên nhìn thoáng qua mấy chục người bị đánh, có vài tên to con cũng nằm lăn lộn trên đất rên rỉ, không khỏi tò mò quan sát Trần Thiên Hạo vài lần.

“Mày cũng giỏi phết đấy”.

Người xăm mình còn lại nhếch miệng cười lạnh nhìn về phía anh.

“Tôi thấy có vẻ thằng này từng đi lính đấy, cậu Tào có ý tưởng gì không?”

“Ý tưởng?”

Tào Lam Thiên cong môi cười, bỏ kính xuống chỉ thẳng vào anh.

“Thằng ranh, tao là người quý trọng nhân tài. Nếu mày đồng ý làm chó của tao, hôm nay tao sẽ tha cho mày một mạng”.

“Nói nhảm!”

Trần Thiên Hạo giậm chân một cái, cả người như một ngọn gió lốc tức thì vọt tới. Đám đông quá sợ hãi, không ngờ anh lại không hành động theo lẽ thường.

Tên đàn em đứng gần Tào Lam Thiên nhất giơ tay cản lại, kết quả bị anh tóm lấy bẻ gãy.

Sau đó, bàn tay to lớn tựa mũi khoan thép của anh bóp chặt cổ Tào Lam Thiên, nhấc bổng cả người hắn lên.

“Bốp!”

Tay còn lại của anh tát bôm bốp vào mặt hắn, khiến khóe môi hắn rướm đầy máu tươi.

Cảnh tượng này khiến đám người xung quanh sợ ngây người.

“Tốc độ của thằng nhãi này quá nhanh”.

Tên xăm trổ đầy người lăn lộn trong thế giới ngầm tại Đế Đô mười mấy năm trời, từng gặp không ít cao thủ tài giỏi tàn nhẫn, nhưng không một ai có tốc độ khủng bố như anh.

Quá mạnh!

Nhưng gã ta không hề e ngại, thậm chí còn kích động đến mức toàn thân run lên, vẻ mặt tràn đầy chờ mong.

“Ranh con, mày có dám thả cậu Tào ra đấu với tao một trận không?”

Trần Thiên Hạo thẳng tay ném Tào Lam Thiên đang sợ són ra quần xuống biển, sau đó quay người lại nhìn về phía gã ta.

Ánh mắt hơi nheo lại.

“Chỉ dựa vào anh cũng xứng đấu với tôi một trận sao?”

“Mày ngông cuồng quá đấy!”

Người đàn ông xăm trổ cảm thấy mình bị sỉ nhục, sau lưng còn có mười mấy gã đàn em đi theo. Trần Thiên Hạo nói vậy thì sau này gã ta còn mặt mũi nào lăn lộn ở Đế Đô nữa. Hắn ta thẹn quá hóa giận, vung tay lên tấn công anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK