Chương 42
“Anh à, em cũng không biết nữa, không biết tại sao đám Vương mặt sẹo lại đối đầu với nhau nữa”.
“Rõ ràng là em sai Vương mặt sẹo đến gây rối ở công trường nhà họ Trần”.
Trán Tiền Quán Bằng quấn khăn xô màu, uất ức đáp.
“Gây chuyện ở nhà họ Trần sao? Lại chuyện gì nữa vậy?”, Tiền Quán Thần ngồi xuống, tức giận nhìn chằm chằm người em trai Tiền Quán Bằng trước giờ làm chuyện gì cũng không suy tính.
“Chẳng phải là vì chuyện hôn sự của Tiền Cẩm sao? Vốn em đã bàn bạc kỹ với nhà họ Lưu, họ đồng ý gả con gái riêng là Lưu Tiểu Nguyệt cho Tiền Cẩm nhà ta”.
“Ai mà ngờ được là chồng chưa cưới của Lưu Tiểu Nguyệt lại giải ngũ trở về, cũng không phải dạng vừa, còn ra oai với cả Lưu Bá Thiên ở nhà họ Lưu nữa”.
“Đã vậy còn đánh em chảy cả máu trán, em tức quá đành sai người đi cho bọn họ một trận”.
Tiền Cẩm là con trai duy nhất của Tiền Quán Thần, cũng có chút khiếm khuyết trí tuệ, vậy nên ba mươi tuổi rồi vẫn chưa tìm được vợ.
Lưu Tiểu Nguyệt là con gái riêng của nhà họ Lưu, Tiền Quán Thần cũng từng nghe Tiền Quán Bằng nhắc tới, hồi đó ông ta cũng đồng ý chuyện hôn sự này.
Nào ngờ, đến cuối cùng chồng tương lai của cô lại xuất hiện.
Không lẽ Vương mặt sẹo tranh đấu với hai thế lực khác là vì tên nhóc nhà họ Trần này sao?
“Buổi tối, chú điều thêm người ở chỗ khác đến, để ý kỹ các địa điểm hoạt động đêm của chúng ta, đừng để người khác có cơ hội xâm nhập”.
Đêm hôm đó.
Vương mặt sẹo dẫn đầu, Chu Tước cũng đi theo.
Đoàn người tập hợp các anh em khắp khu Sùng Văn đi thẳng đến các địa điểm hoạt động đêm của nhà họ Tiền.
Quán rượu.
Karaoke.
Phòng bài.
Hộp đêm.
Trung tâm tắm.
Tất cả những nơi ở khu Sùng Văn có thể tiêu tốn tiền bạc đều bị thâu tóm.
Ở mọi nơi, cứ hễ có kẻ đứng đầu phản kháng thì đều bị Chu Tước cắt cổ ngay tại chỗ.
Hành động của cô ấy rất nhanh gọn.
Vương mặt sẹo thấy vậy cũng sợ hú vía.
Không ngờ rằng giết người lại có thể tùy tiện đến thế, hệt như cắt rau vậy.
Bản thân hắn cũng từng bôn ba nhiều năm, cũng từng lấy mạng nhiều người.
Nhưng so với cảnh tượng trước mắt thì cũng chỉ là hạt cát mà thôi.
Tiếp sau đó, địa điểm cuối cùng bị tiêu diệt.
Chu Tước thu mã tấu lại.
Cô ấy lạnh lùng nói.
“Từ hôm nay, các địa điểm hoạt động đêm ở khu Sùng Văn này sẽ do anh phụ trách”.
“Sau này, anh phải trung thành với chủ nhân”.
“Nếu không thì chỉ còn nước chết mà thôi!”
“Vâng, thưa Chu Tước đại nhân “, Vương mặt sẹo vội vàng gật đầu đáp.
Trong lòng hắn cũng vô cùng hứng khởi.
Có thể đi theo một người giết người như ngóe thế này, từ giờ về sau, hắn cũng coi như có chỗ chống lưng vững chắc.
Sau khi Chu Tước rời đi, Vương mặt sẹo ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, nhìn các ông chủ trước mặt.
Trước đây, bọn họ đều ngang cơ với Vương mặt sẹo, giờ thì khác, bọn họ phải vâng vâng dạ dạ với hắn.
“Những lời Chu Tước đại nhân nói ban nãy, các người đều nghe rõ rồi chứ?”
“Ai không nghe lời thì chỉ có chết!”
Mọi người ai cũng sợ hãi, vội vã gật đầu.
“Các người nhớ lấy, sau này phải nghe lệnh tôi”.
“Từ giờ trở đi, chúng ta không còn là thế lực cho nhà họ Tiền nữa, chúng ta chỉ trung thành với nhà họ Trần mà thôi”.
“Mục đích của nhà họ Trần chính là lật đổ nhà họ Tiền, vậy nên, kẻ thù của chúng ta chính là nhà họ Tiền”.