“Người chết mà chấp niệm bất diệt, còn muốn đi làm những chuyện không cam lòng khi hắn còn sống." “Thì ra chấp niệm của con người lại đáng sợ đáng sợ tới vậy.” Mắt thấy quán trọ kia trông giống như là tự có tay chân, vừa thê lương gầm thét, vừa đi về phía dãy núi này. Lúc trước nó có sát khí quấn thân, còn có thể làm cho người ta sinh ra sợ hãi, nhưng mà bây giờ cũng đã lộ rõ bản thể. Vệ Uyên lảo đảo đứng thẳng người lên, nhấc thanh Bát Diện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.