Trong lòng ông cụ đang vô cùng rối ren, Chúc Hoành Mạc có chút tiếc nuối, không ngờ rằng thần linh cũng sẽ chạy trốn. Nghĩ lại thì thần linh chuồn rồi, phải làm sao để bắt lại đây? Nhìn tốc độ rời khỏi của nó, gần như còn ghê gớm hơn cả bay mất, nháy mắt đã không thấy tăm hơi. Mắt thấy ông cụ nhắm mắt không nói, rất hiển nhiên là không tính nói gì cả, còn thần linh kia thoăn thoắt chạy như con thoai, Vệ Uyên không lập tức đuổi theo, chỉ giơ tay đánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.