Giác chào tạm biệt rồi rời khỏi nhà bảo tàng. Thấy cô gái đi ra ngoài. Trương Hạo và lão đạo sĩ kia lui về phía sau một bước dài, nhường đường cho nàng. Trương Hạo hơi nâng mắt nhìn, khuôn mặt cô gái lạnh lùng, cúi mặt mà đi, giống như gió cao trên chín tầng trời, rét lạnh mà thuần khiết, khiến cho trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác muốn tránh lui, thần tính phòng bị, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, rõ ràng chỉ mặc quần áo bình thường, nhưng lại khiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.