Bỗng nhiên. Vệ Uyên cảm giác được mình đã được thả lỏng, anh cảm thấy dường như mình đã có thể thoát ra khỏi sự trói buộc, anh dùng sức một cách tự nhiên. Cũng chính vào lúc này, Phi Ngự đột nhiên cảm thấy chỗ đất nơi mình đứng bắt đầu có hơi rung nhẹ. Động tĩnh lúc đầu không lớn nhưng sau đó không ngừng lan rộng ra. Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, mà trong đáy mắt của Vũ Dục lúc này lại hiện lên một tia cuồng hỷ. Thế là bọn họ nhìn thấy, linh mạch trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.