Anh đi từng bước một đến nhà bảo tàng, đến chỗ trưng bày thời kỳ Tần Hán. Cuối cùng, anh tìm được thứ thuộc về mình, đưa tay ra, nhẫn ngón cái trong tủ thủy tinh trong suốt của nhà bảo tàng kia chậm rãi rung động, sáng lên, cuối cùng trở về trong tay Vệ Uyên. ... Hứa Mẫn Trung đã có một đêm ngon giấc. Vốn đến cái tuổi này, trên người ông ít nhiều có vài bệnh vặt. Nhưng lần này, sau khi tỉnh lại, lại không có cảm giác hô hấp khó chịu, chỉ cảm thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.