Hắn dừng giọng một chút, nhếch miệng cười: “Năm đó rất muốn đánh một trận với ngươi.” “Cộng Công lôi kéo mãi, ta không tiện hạ độc thủ.” Tương Liễu ngẩng đầu hí vang, cự xà chín đầu che trời lấp đất há miệng táp tới. Còn Vô Chi Kỳ giương tay phải lên, trường côn do thủy hệ Thần Đại hóa thành trong tay đột nhiên quét ngang, tay cầm một đoạn bình thường, rộng cỡ một bàn tay, một đoạn khác lại nháy mắt trở nên to lớn vô cùng, khổng lồ tựa như trực tiếp dọn luôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.