Trương Nhược Tố tự ngẫm: "Chém nghịch đồ...." Vệ Uyên hơi ngập ngừng rồi nói tiếp: "Ừm, bần đạo đi một lát rồi về." "Trương đạo hữu, đợi thêm một lát nữa." Trương Nhược Tố mỉm cười gật đầu, nói:"Thế thì, lão đạo ở đây đợi đạo hữu vậy." Nhìn Vệ Uyên đeo kiếm rời đi, Trương Nhược Tố bùi ngùi một tiếng, A Huyền ở bên cạnh tay chân cuống cuồng hết lên, không biết ở đây xảy ra chuyện gì nữa, Trương Nhược Tố vỗ nhẹ lên đầu A Huyền một cái, cười nói: "Đi đi, lời của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.