Vệ Uyên nghĩ đến bá vương trong ký ức về ảo cảnh kia, nói: “Vậy Ngu Cơ, nàng ấy…” Thiên nữ nói: “Có khả năng là còn sống đó. Một lần nữa đi qua mấy trăm năm thậm chí là lâu hơn. Từ cỏ cây hóa thành hình người thêm một lần nữa, sau đó cầm theo chiếc thương kia, lang thang trên khắp thế giới này, trời Nam biển Bắc, hy vọng có thể gặp được Hạng Vũ một lần nữa.” “Mặc dù trên thế giới cũng không có thứ gọi là Âm Ti, nhưng tài năng kiệt xuất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.