Văn tự chi chít chằng chịt, thậm chí có chữ còn không ngừng viết chồng lên nhau, Vệ Uyên trầm mặc, anh nhìn về phía một mảng lớn trước mặt, tồn tại ở trong lòng núi Triều Ca ngoại tổ mạch, chậm rãi giơ tay lên, linh khí tràn tan, hóa thành vòng sáng giống như mặt trời mọc lên cao. Vì thế dưới ánh hào quang này, Vệ Uyên trầm mặc thất thần. Anh thấy được một thành trì vô cùng phồn hoa vô cùng tráng lệ. Có con nít nói cười đùa giỡn, có thần điện cao cao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.