"Anh hùng hoàn thành ba ngàn năm kiên trì, sau đó lẻ loi, ngạo mạn chết trận ở bên ngoài, quả thật bi tráng, nhưng mai danh ẩn tích, trồng hoa bổ củi ở nhân gian ông ta đã canh giữ ba ngàn năm, không phải cũng đủ ung dung sao?" Vệ Uyên dừng một chút, bàn tay đập lên bàn, nói: "Loại chuyện này quá đau lòng rồi, ta không thích." "Ta tới rồi, cho nên ta muốn tìm lựa chọn thứ hai, tìm được con đường thứ hai, sau đó sẽ do Vũ Ất tự mình lựa chọn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.