Thế giới hiện thực.
Vệ Uyên chán chường hừ một tiếng, lùi lại nửa bước, đỡ trán, cái cảm giác đau thấu xương kia mãi một lúc sau rồi mới bớt bớt, đúng lúc này, anh mới nhận ra một vấn đề mình luôn bỏ sót.
Họa bì chỉ là thủ đoạn vay mượn thân phận của cô gái họ Điền mà thôi, bản thể thực sự của ả là cốt nữ.
Người phụ nữ kiếp trước bị người đời lăng nhục ức hiếp, mang theo uất hận mà chết đi, giữ trong mình nộ khí không tan.
Chỉ có điều suốt từ trước tới nay, thân phận Họa bì này rất nổi tiếng, khiến Vệ Uyên không chú ý tới điểm này, vừa nãy tìm thấy con đường Họa bì trong huyền cảnh của Nguyệt Lộ lưu ảnh, thậm chí nếu như Nguyệt Lộ lưu ảnh không thể để người đời sau vay mượn kinh nghiệm của người đi trước, anh đối đầu với cô gái họ Điền tái sinh sống dậy kia, sợ là còn thảm hơn nữa.
Vệ Uyên cười khổ một tiếng.
Đây là cái gọi là dưới đèn thì tối.
Thế nên kinh nghiệm kế thừa thực đúng là một thứ quan trọng.
Nguyệt Lộ lưu ảnh đã kết thúc rồi, còn thừa lại hại điểm công trạng, nếu muốn mở tiếp lần nữa sẽ phải tiêu tốn thêm một điểm công trạng nữa.
Vệ Uyên nhắm mắt lại nghĩ về kinh nghiệm chiến đấu ban nãy, khả năng của cô gái họ Điền, ngoài điều khiển Họa bì nô, thì thủ đoạn còn lại chính là xương gai của cốt nữ.
Thủ đoạn đầu tiên, vẫn chưa biết được ở Tuyền thành có bao nhiêu con Họa bì nô như tên Phương Thành kia.
Thủ đoạn thứ hai, khó ở chỗ quỷ dị khó dò, không biết phải đề phòng như thế nào.
Vệ Uyên nhìn hai điểm công trạng còn thừa lại.
Vệ Uyên suy nghĩ một lúc, lật tìm những thứ mà đạo hạnh trước mắt của mình và hai điểm công trạng kia có thể đổi được.
Đầu tiên cần tới một chiêu thức tấn công linh động để có thể đối đầu với xương gai của cốt nữ, mặt khác, còn cần tới một loại bùa truy vết, có thể trong khoảng cách gần tóm được cốt nữ, để tránh trốn thêm lần nữa, Vệ Uyên nhanh chóng lựa được bùa chú, sau khi công trạng biến mất, lệnh bài Ngọa Hổ phát ra hơi nóng.
Long Hổ Sơn – Thiên Lý Truy Tung phù lục (bùa truy vết ngàn dặm)
Chỉ cần một chút khí tức của quỷ vật, người có thần thông quảng đại có thể truy lùng dấu vết chúng trong ngàn dặm, khó lòng trốn thoát.
Với đạo hạnh tầm Vệ Uyên cũng có thể lần theo khí tức quỷ vật trong vòng mười km.
Lệnh bài Ngọa Hổ trực tiếp giao công thức chế tạo bùa chú cho Vệ Uyên.
Thứ còn lại, Vệ Uyên chọn kiếm thuật song kiếm, là một loại thuộc vào dòng kiếm pháp, trảm yêu trừ ma, kĩ năng độc nhất thuộc về Thiên sư đời đầu của Long Hổ sơn Trương Đạo Lăng, là kiếm quyết nhập môn của Thư Hùng Long Hổ kiếm quyết, bao gồm cả bộ pháp của Vũ bộ đạo môn thoát thai, song kiếm kiếm pháp, thuật trảm quỷ, được gọi là Huyền Nguyên kiếm quyết.
Bởi vì Trương Đạo Lăng tiện tay chế tạo ra để đệ tử luyện tập, tu hành thâm hậu để chuẩn bị giáng ma.
Thiên sư đời đầu tuỳ ý sáng tạo ra, cực kì dễ luyện, quyết định lấy một điểm công trạng đổi lấy kiếm pháp này.
Lệnh bài Ngọa Hổ đặt một thứ giống như lá bùa vào lòng bàn tay Vệ Uyên, bên trong chính là kinh nghiệm tu hành Huyền Nguyên kiếm quyết, dựa vào ưu thế của thần thông “Khu quỷ”, có thể luyện quen dần với cách sử dụng Huyền Nguyên kiếm quyết, nhưng thứ này sẽ dần dần tan biến, có thể kéo dài nhiều nhất là một tháng, chỉ vì giúp Tư Đãi giáo úy có thể nắm được kĩ thuật pháp môn nhanh nhất có thể.
Vệ Uyên nắm tay lại, tay phải cầm bát diện Hán kiếm, tay trái cầm kiếm hãy của quỷ binh.
Hai thanh kiếm rời khỏi vỏ, từng bước tiến lên phía trước.
Xuất kiếm.
Huyền Nguyên kiếm rất dễ sử dụng, trường kiếm linh động dứt khoát, đoản kiếm thâm hậu bá đạo, thế công không ngớt, kết hợp thêm bộ pháp dưới chân, trong chốc lát toàn căn phòng ngập tràn hàn quang phát sáng, lạnh lẽo thấu xương, sau đó bất ngờ thu lại, kiếm quang lăng lệ hoàn toàn biến mất, hai thanh kiếm quay trở về vỏ.
Vệ Uyên nôn ra một ngụm khí đục.
Đẩy cửa ra.
…
Vị quân hồn Thích gia quân đang đứng ngoài cửa.
Vệ Uyên hỏi thăm, anh ta gãi đầu, chỉ trả lời rằng:
“Trong phòng đại nhân bỗng nhiên có sát khí, tôi thấy hơi lo lắng.”
Sát khí?
Vệ Uyên thoáng ngạc nhiên, lập tức nhớ tới ban nãy trong huyền cảnh mình bị cốt nữ giết, chắc là lúc đó rồi.
Gật gật đầu nói: “Cảm ơn.”
Sau đó tìm tới nữ họa sĩ uống nhầm thuốc độc mà chết kia, dựa thuật khu quỷ để cô ta tích tụ vào trong bàn tay, nhân lúc kí ức còn rõ ràng, tìm mấy cây bút, nhanh chóng vẽ một bức họa, là một mỹ nhân cổ đại xinh đẹp đoan trang, đôi mắt hơi xếch lên, dưới khoé mắt người đẹp đó có một nốt ruồi, trâm vàng cài tóc mây, cực kì quyến rũ.
Chính là dáng vẻ vốn có của cô gái họ Điền.
Thần sắc Vệ Uyên nghiêm lại, trong huyền cảnh từ đầu tới cuối cô gái họ Điền đều không ngừng chỉnh sửa khuôn mặt mình, lại thêm lúc còn sống từng mất đi thân phận của bản thân, cốt nữ chính là chấp niệm đời trước của nàng, không cam lòng mà quay về lại thân thể biến thành yêu ma.
Chấp niệm quá nặng, nên sự chấp nhất với khuôn mặt này của nó, người thường khó mà hiểu được.
Thông qua chuyện này, cũng có thể thử ôm cây đợi thỏ xem sao.
Tuyền thành có hơn bảy triệu người, không biết có bao nhiêu người có khuôn mặt giống cô gái này.
Quỷ nước đưa đầu lại gần, nhìn thấy mà tấm tắc không ngớt, nói:
“Đại nhân, đại mỹ nhân này là người tình của ngài sao? Đẹp thật đó…”
Vệ Uyên vỗ một cái lên người quỷ nước, đẩy nó ra, nói:
“Người tình?”
“Người tình này sợ là đến xương cũng không chừa lại, lục phủ ngũ tạng đều xử lý sạch sẽ hết, chỉ để lại mỗi tấm da người thôi, hay là ngươi đi thử xem sao? Có khi nể mặt người cùng là yêu ma quỷ quái, ả sẽ không ghét bỏ ngươi?”
“Quỷ?!”
Quỷ nước run cầm cập, cười trừ liên tục lùi ra xa.
Vệ Uyên lấy điện thoại ra, mở khoá, nhìn thấy một đoạn clip xuất hiện, hơi ngơ ngác, vốn định lướt qua luôn, nhưng lại nhìn thấy trên clip là người đàn ông họ Chương mà hôm nay đã gặp hai lần, anh nghĩ nghĩ, mở clip, nhìn thấy đây là phòng livestream, người đàn ông gầy quắt queo đối diện với một đồng đồ ăn toàn dầu mỡ, hết sức chăm chú, ăn ngấu ăn nghiến.
Anh ta không nói bất cứ một lời thừa thãi nào, chỉ ăn, không ngừng ăn.
Nhưng chỉ với động tác đơn giản này đã có thể truyền tới một thông điệp.
Ngon quá, đói quá.
Quỷ nước ở bên cạnh không nhịn được nuốt nước miếng.
Phòng livestream khiến quỷ xem cũng thấy đói.
Độ nóng và số người xem của phòng livestream cũng không ngừng tăng lên.
Xem ra, cuộc sống của anh ta sắp thay đổi rồi…
Vệ Uyên nhìn lướt qua avatar của phòng livestream, là khuôn mặt tươi cười sáng lạn của một bé gái, cười một cái, không quan tâm tới quỷ nước ở bên cạnh vừa nuốt nước bọt vừa không nỡ, thoát khỏi phòng livestream, sau đó gọi điện thoại cho Châu Di.
“Alo, cảnh sát Châu phải không?”
“Tôi nghĩ, tôi có cách tìm ra con Họa bì kia rồi.”
***
Phù bút, giấy vàng, chu sa.
Đặt lên trên bàn từng vật liệu lấy từ Thiên Sư phủ.
Vệ Uyên đốt hương an thần lên, phù bút chấm chu sa, trong miệng lẩm nhẩm pháp chú, bút vẽ rồng rắn.
Bùa chú người thường nhìn thấy đều cảm thấy đầu váng mắt hoa trong chớp mắt hiện lên trên giấy vàng.
Vệ Uyên thở ra một hơi, cất kỹ lá bùa Thiên lý truy tông phù.