Tương tự như vậy, nếu nói lúc đó núi Côn Luân vẫn còn bình thường, vậy thì Tây Vương Mẫu không nỡ để cho Giác rơi vào cảnh hiểm nguy lâu như vậy được. Suy nghĩ trong đầu Vệ Uyên cuồn cuộn dâng lên, nhưng tất cả vẫn không thu hoạch được gì, anh đành phải lặng lẽ ghi nhớ kỹ những điều này. Trương Nhược Tố ở bên kia đang gọi anh đi qua đó xem, Vệ Uyên gác lại suy nghĩ, cất bước di chuyển. Nơi này thật sự là quá rộng rãi, Vệ Uyên và Trương Nhược...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.