Vệ Uyên nhìn về phía sau đôi tình nhân kia một chút, vẫn là người đàn ông trung niên cùng đi chung xe đến đây, rồi nhìn ra bên ngoài một chút. Xế chiều, thời tiết âm u ẩm ướt, anh tài xế vẫn không có vẻ gì là sắp trở về. Thế là anh gật đầu, khẽ cười nói: “Được, cùng đi chung đi.” Thẩm Ký Phong cũng nhận lời mời của người đàn ông trung niên, cô ôm laptop, theo sát Vệ Uyên một bước cũng không rời, chỉ là nét mặt của cô có vẻ hơi bối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.