Nó thấy thiếu niên đạo nhân vẫn không nói gì, nhảy thoắt cái đã leo lên vai Uyên rồi. "Đi, đi thả diều đi, Uyên lúc nào cũng cau mày hết á, huynh chỉ lớn hơn ta có mấy tuổi thôi đó." "Chúng ta đi chơi thật vui nào." Nhóc con hứng khởi vỗ vai Uyên. Cỏ mọc oanh hót, gió mát trăng sáng, Uyên cũng không nghĩ nhóc con này sẽ nói thật, chỉ đáp bừa rồi đi theo nó, vào thời này, được ăn no là chuyện quá khó, mà nạn đói một khi đã xuất hiện sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.