Anh nhìn thấy gốc lê trong sân nhà kia cành lá đong đưa, trong tiết trời cuối thu lại lộ ra từng đóa từng đóa hoa màu trắng, khắp cây phủ một màu trắng thuần như tuyết, mùi hương nhạt như dài lâu, rồi sau đó chỉ một cơn gió thổi qua, hương cứ thế mà tràn lan, dính lên cổ tay áo của Vệ Uyên. Cây lê đầy hoa cứ khe khẽ đong đưa, giống như đạo nhân đang chắp tay. Vệ Uyên trầm ngâm nhìn thoáng qua, lấy ra phong thư đầu tiên mà đạo nhân kia viết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.