Nhưng như vậy sẽ lỡ chuyến tàu cao tốc này, chuyến tiếp theo sẽ phải đợi ba giờ. Nếu ở gần ga tàu cao tốc thì không được, cơm ở nơi đó quá đắt, sức ăn của mình lại nhiều, không trả tiền nổi. Vệ Uyên nhìn nhà bảo tàng ở không xa, khu phố cũ không có tiệm cơm nào. Hơn nữa, với khẩu vị bây giờ của anh, trừ về nhà tự nấu cơm, thì ăn thức ăn bên ngoài cũng không có lợi lắm. Vệ Uyên không thể làm gì khác hơn là một tay đè bụng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.