Vệ Uyên chăm chú nhìn vào hai người, duy trì được sự uy nghiêm Sơn thần, anh khẽ thở phào, đồng thời âm thầm bổ sung ở trong lòng. Hiểu à? Không, ngươi không hiểu… Chân của Tất Phương thật sự không ăn nổi. Vũ cái gì cũng thồn vào miệng được, cũng không ăn thứ đó. Còn không bằng gà mái già. Ít nhất, đùi gà có hai cái. … Vệ Uyên vẫn luôn chờ đợi hai người ghi chép xong những thứ này, thần sắc dần trở nên nghiêm trọng, nói: “Mặt khác, còn có ba việc các...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.