Tuyết trắng đầy trời, mây khói vờn quanh. Hai người đi ngược dòng người cuồng nhiệt này xuống dưới chân núi. Phượng Tư Vũ tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, nếu những người này bằng lòng đưa tiền cho anh thì tốt rồi, Vệ quán chủ, tu vi của anh rõ ràng cũng rất lợi hại, như vậy thì anh cũng không cần phải tính toán rồi vội vã đến chợ." Vệ Uyên bật cười thành tiếng, nói: "Vậy cũng không phải." "Mỗi ngày chị Triệu đều bày sạp lúc này, bánh gạo nếp của nhà chị ấy chỗ khác không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.