“Giống như Hồ Minh, cứ cách ba năm lại đi đi lại lại giữa Thanh Khâu và thế giới loài người, phần lớn thời gian của ông ta đều là ở trên đường. Ta nhớ ngươi thì sẽ vượt núi băng biển mà đến gặp ngươi. Cái này còn có giá trị hơn vài dòng tin ngắn trên điện thoại. Vệ Uyên nhìn vào ánh mắt sáng rực của cô gái, suy nghĩ vấn đề đến từ ngàn năm trước, bèn cười đáp: “Chung quy cũng có cái khoảng cách ngắn, như việc viết thư có thể đơn giản hơn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.