Hai đạo sĩ lần theo khí tức, quay đầu nhìn thấy Vệ Uyên đang ôm một chậu hoa đi tới, vừa muốn chào hỏi thì ánh mắt lại dính chặt vào đồ vật trên tay anh, có điều một người thì nhìn chằm chằm vào thân cây màu trắng ngọc , một người thì nhìn chằm chằm chậu hoa mang phong cách cổ điển kia. Dưỡng Hồn mộc, trăm năm màu đen, năm trăm năm đen như mực. Qua ngàn năm thì thành màu tím, hai ngàn năm là trắng, ba ngàn năm sẽ như côn ngọc. Vệ Uyên mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.