Thấy Chúc Cửu Âm đến thật rồi, Vệ Uyên chỉ cười nói: “Chỉ là ta tìm được một chút mỹ thực ở nhân gian, muốn xem thử xem Chúc Cửu Âm ngài có thấy hứng thú hay không thôi.” “Ăn trước đã, không vội.” Chúc Cửu Âm nhìn Vệ Uyên một chút, giống như cười mà không phải cười, nói: “Vậy ta ăn xong đi ngay.” Sắc mặt Vệ Uyên không thay đổi, nói: “Đúng là có chuyện muốn nhờ Chúc Cửu Âm ngài hỗ trợ.” Chúc Cửu Âm uống một hớp rượu, khẽ nhíu mày, lại đổi thành một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.