Sau đó cậu ta còn có những nhiệm vụ khác, đưa chân đạp ga, hùng hùng hổ hổ rời đi. Lúc Vệ Uyên trở về, nhìn thấy Triệu Nghĩa và Huyền Nhất đang đứng ở cổng, nhỏ giọng tranh cãi với nhau. “Không được, chuyện này huynh không thể đồng ý!” “Nhưng mà cô bé đó đã cứu đệ.” “Nhưng mà âm dương khác biệt, đệ không muốn sống nữa sao?” “Nhưng nhờ cô bé cứu nên đệ mới còn sống.” “Con mẹ nó, Huyền Nhất, đầu óc đệ ngốc nghếch như vậy lúc trước sao lại được truyền nghề...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.