Đổng Việt Phong tóc bạc già nua than: "Ta đã già rồi, không biết chết lúc nào, cả đời này của ta, chỉ có Thanh đồng tước này là làm bạn với ta lâu nhất, ta vẫn luôn lo lắng ngày nào đó ta rời đi, cũng không còn ai nói chuyện với lão ta nữa, bây giờ tìm được anh Vệ, khúc mắc trong lòng cuối cùng cũng được tháo gỡ rồi." "Xin anh hãy nhận lấy nó!" Vệ Uyên kinh ngạc nói: "Lão tiên sinh ông nỡ làm như vậy ư?" Đổng Việt Phong cười nói: "Đương nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.