Mục lục
Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lát sau, thanh kiếm đâm gãy vào ngực quỷ hồn, sau đó rút ra.

Theo như lệnh bài Ngọa Hổ xác định, con quỷ này đã từng hại người. Tuy không dám động đến tính mạng của con người, nhưng lại khiến cho bọn họ bị giảm thọ. Thường thì người bị nó hấp thụ dương khí, e rằng sẽ phải mất đi một năm rưỡi tuổi đời.

Hơn nữa, con quỷ này nếm qua mùi vị của dương khí, đã bộc phát hung tính, có xu hướng biến thành lệ quỷ.

Vệ Uyên dựa theo kinh nghiệm được ghi lại của lệnh bài Ngọa Hổ, thẳng tay chém chết con quỷ dám chủ động tấn công người này. Tra kiếm vào vỏ, vẻ mặt anh hơi trầm tư. Vừa nãy nhờ thân thông diệt quỷ của anh, con tiểu quỷ đạo hạnh nông cạn đó chỉ đành khai ra tất cả những gì nó biết.

Vệ Uyên hỏi nó đến đây làm gì.

Câu trả lời của nó lại nằm ngoài dự đoán của Vệ Uyên.

Nó nói rằng nó đang đi lang thang ở trên đường thì bỗng cảm nhận được một luồng khí tức đáng ghét, hơn nữa khí tức này lại không lớn mạnh, vì vậy nó mới muốn đi xóa sổ thứ đó. Nó theo bản năng tìm đến, mà nguồn gốc của loại khí tức khiến cho yêu quỷ cảm thấy khó chịu đó chính là lệnh bài Ngọa Hổ cùng với tập hồ sơ kia.

Vệ Uyên nhìn hình ảnh yêu ma loạn vũ trên tập hồ sơ, không biết có phải là ảo giác hay không, yêu quái ở trên đó tựa như đang nhìn anh cười khẩy.

Anh rút kiếm ra chém tập tài liệu đứt thành hai mảnh.

Lại dùng máu của bản thân để phá hủy tính linh của hình vẽ trên tài liệu.

Loại yêu quái dữ tợn muốn ăn thịt người kia mới dần biến mất không dấu vết. Mà vào lúc này, đèn trong phòng đột nhiên sáng trở lại. Anh nhìn cuộn tranh bên dưới ánh đèn một lần nữa, thấy được hình ảnh của một tòa miếu Sơn Quân. Nhưng mặt trên lại bị vẩy đầy máu tươi, nhìn thoáng qua có phần dữ tợn.

Vệ Uyên thở dài ngồi trên sô pha, anh nhìn tập tài liệu và lệnh bài Ngọa Hổ, nét mặt hiện lên vẻ suy tư.

Cuối cùng anh cũng biết tại sao trước kia Uyển Thất Nương lại tìm đến anh rồi.

Ngọa Hổ giáo úy trấn áp yêu ma khắp thiên hạ.

Nhưng đó là vào thời cổ đại.

Ngọa Hổ giáo ủy, võ quan đại Hán, bổng lộc hai ngàn thạch, nắm giữ một ngàn hai trăm binh lính tinh nhuệ.

Nhậm chức tại kinh sư, các quận ngoại bộ, không chỗ nào không xử lý.

Hiện giờ Ngọa Hổ giáo úy lại chỉ do một tay mơ như anh nắm giữ Chú linh diệt quỷ, lệnh bài Ngọa Hổ lưu lạc thất truyền gần như ngàn năm, năng lượng cũng yếu đi. Khí tức đặc biệt vốn có thể đe dọa được yêu ma, thế nhưng trình độ của anh bây giờ không đủ, thành ra lại là thứ chọc giận và thu hút ma quỷ xuất hiện.

Hay nói cách khác, yêu ma với Ngọa Hổ giáo úy là kẻ địch trời sinh của nhau.

Ngọa Hổ giáo úy truy bắt yêu ma quỷ quái khắp thiên hạ.

Trong lòng quỷ yêu chất chứa oán hận, bất cứ lúc nào cũng muốn lao đến giết chết Ngọa Hổ giáo úy.

Ngoại trừ điều này, đám đại yêu tương tự như Sơn Quân từng bị Ngọa Hổ giáo úy phong ấn đã giãy thoát ra được, cùng với đám quái lực loạn thần tuổi thọ lâu dài vẫn còn sống từ thời cổ đại đến tận bây giờ.

Thái độ của chúng đối với Ngọa Hổ giáo úy e là cũng không mấy tốt đẹp gì, thậm chí còn kéo theo cả nợ máu.

Các thế hệ Ngọa Hổ giáo úy thời trước lần lượt qua đời, hiện giờ chỉ còn mỗi Vệ Uyên là hậu duệ duy nhất. Mà trong tay anh nắm giữ lệnh bài Ngọa Hổ, lúc chiến đấu lại sử dụng pháp thật thần thông chú linh khu quỷ của Tư Đãi giáo úy Đại Hán. Đây là một dấu ấn không thể xóa mờ, là cái gai vô cùng lớn trong mắt bọn yêu ma.

Vệ Uyên nhắm mắt lại, trong lòng cũng không hề oán giận vì lệnh bài Ngọa Hổ đã tìm đến mình. Điều đó chẳng có nghĩa lý gì cả.

Linh khí lúc này đã khôi phục lại, độ nồng đậm dần dần tăng cao. Yêu ma quỷ quái cũng bắt đầu xuất hiện.

Con quỷ khi nãy chỉ là một yêu quái vừa được sinh ra.

Là một người bình thường sống trong hoàn cảnh thế này, lại không biết bất cứ thứ gì, đồng nghĩa cũng gặp phải những nguy hiểm không kém.

Ít nhất anh còn có khả năng rút kiếm trước kẻ thù.

Nhưng mà cẩn thận ngẫm nghĩ lại một chút, hai lần thu hút yêu quỷ kia đều là do anh để lệnh bài Ngọa Hổ trên tờ giấy trắng, hay đúng hơn là do những chữ viết xuất hiện trên mặt giấy gây nên. Xem ra nếu muốn che dấu thân phận, về sau không thể tiếp tục làm những việc như thế nữa.

Vệ Uyên nghĩ ngợi đôi lát, đưa tay ra cầm lấy lệnh bài Ngọa Hổ, tâm trạng hơi suy tư.

Lúc ban ngày anh đã tự mình giết chết họa bì nô, mới nãy thì lại tiêu diệt con quỷ hại người, đạt được ba điểm công trạng. Hơn nữa lần này lại không hề chủ động mở bất cứ tập tài liệu nào. Có ba điểm công trạng này rồi, anh có thể mở thử kho vũ khí Đại Hán.

Nếu đã không có cách nào trốn tránh, vậy thì chỉ đành phải nghĩ biện pháp để nâng cao thực lực, giải quyết vấn đề.

Cẩn thận suy xét một chút, tập tài liệu quái lực loạn thần này có lẽ là do khi ấy đang ở Giang Nam, cách ngọn núi xuất hiện đột ngột kia không xa nên lệnh bài Ngọa Hổ mới chủ động mở ra.

Có lẽ lúc đó đã nhận ra Sơn Quân trốn thoát được rồi.

Vì thế nên tập tài liệu chủ động xuất hiện giống như lệnh truy nã vậy. Ý muốn báo hiệu rằng đại yêu trong lịch sử đã chạy thoát rồi ư?

Mạch suy nghĩ của Vệ Uyên hơi ngừng lại.

Ý nghĩ nhập vào trong lệnh bài.

Lệnh bài Ngọa Hổ hơi chấn động, tỏa ra nhiệt độ nóng rực.

Nhắm hai mắt lại, những văn tự dâng tràn trong tâm trí anh.

Mở ra kho vũ khí Đại Hán.

Vệ Uyên cảm nhận được ý thức của bản thân đã đi đến một nơi trống trải, nhưng phần lớn nơi này anh lại không thể qua được. Dường như có một cuộn thẻ tre thời cổ xưa đang chậm rãi bày ra trước mặt anh.

Mở ra được.

Trong lòng Vệ Uyên thở phào nhẹ nhõm, anh nhắm mắt lại, thế nhưng vẫn có thể “nhìn về phía” thẻ tre, thấy được những văn tự được viết theo lối chữ Lệ ở trên thẻ, kèm theo đó là một bức tranh ở kế bên.

Binh khí trong kho, danh tiếng xếp hàng đầu.

Phủ Thiên Sư, Thư Hùng Long Hổ kiếm.

Một dài một ngắn, đoản kiểm vừa dày vừa nặng, hung ác như hổ. Trường kiếm hẹp dài sắc bén như rồng.

Thiên sư đời đầu Trương Đạo Lăng đoạt được chúng, sau đó truyền lại cho hậu thế, cuối cùng rơi vào tay Tư Đãi giáo úy đời thứ mười bảy.

Vệ Uyện thầm kinh ngạc.

Theo như những gì anh biết được từ Châu Di, phủ Thiên Sư là nơi đứng đầu các môn đạo ở thời đại này.

Chủ lực tuyệt đối trong tổ hoạt động đặc biệt.

Mà Thư Hùng Long Hổ kiếm có từ thời Thiên Sư đời thứ nhất. Thánh vật trong tay Đông Hán Trương Đạo Lăng truyền lại vẫn luôn được thờ phụng giữa Thiên Sư đường, hiện giờ lại nằm trong danh sách ghi chép của Đại Hán bảo khố. Lẽ nào Thư Hùng Long Bảo kiếm thời hiện tại là giả sao?

Nếu như Thư Hùng Long Hổ kiếm đều có đủ.

Dường như Vệ Uyên chợt nhớ đến điều gì.

Thẻ tre trước mắt nhanh chóng thay đổi vị trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK